"Trả theo giây." Loan Niệm nói xong cúp máy ngay.
Thượng Chi Đào đánh răng rửa mặt nhanh chóng, mặc chiếc áo T
-shirt rộng rồi ra khỏi nhà. Địa chỉ mà Loan Niệm gửi cho cô là một quán cà phê, bên trong rất đông người, lúc cô đến thì anh đã có mặt rồi. Anh ngồi trong góc, ngước mắt là có thể nhìn bao quát cả quán cà phê.
Loan Niệm thấy Thượng Chi Đào ăn mặc tuềnh toàng, đoán rằng cả đời này có lẽ cô chỉ đến thế là cùng, lúc nào cũng trưng mặt mộc, đi đâu cũng không nổi bật.
"Ngồi đây." Loan Niệm chỉ vào vị trí bên cạnh anh. Thượng Chi Đào ngồi xuống, Loan Niệm đẩy đĩa bánh kẹp tàn ong sô cô la đến trước mặt cô, "Chưa ăn sáng đúng không?"
"Chưa ạ."
"Ăn xong rồi làm việc."
Hôm nay anh có vẻ hòa nhã hơn mọi ngày, đến nỗi Thượng Chi Đào còn cảm thấy có khi nào anh bị thứ lạ lùng nào đó nhập vào người chăng. Thượng Chi Đào thật sự đói bụng nhưng cô chỉ ăn mấy miếng bánh rồi đặt xuống.
"Giảm cân hử?" Loan Niệm bỗng lên tiếng.
"Dạ không... tôi mà ăn nhiều đồ ngọt vào lúc đói sẽ buồn nôn..." Thượng Chi Đào hơi ngượng, cô không phải người kén ăn nhưng có chút tật xấu đó là: Lúc đói không thể ăn quá nhiều đồ ngọt.
"Bây giờ vẫn đói à?"
"Hết đói rồi ạ."
"Vậy làm việc thôi." Loan Niệm rút usb khỏi máy tính của anh rồi đưa cho cô: "Sao chép thư mục kiểm kê dự án quý IV vào máy tính của cô."
"Vâng."
Thượng Chi Đào nhanh tay sao chép thư mục, sau đó chờ Loan Niệm nói tiếp.
"Sắp xếp dữ liệu, so sánh khách hàng mới với quý III, so sánh số tiền trong hợp đồng, sàng lọc các hạng mục dịch vụ, kiểm tra kỹ kết quả dữ liệu và viết kết luận. Tôi nói vậy đã rõ rồi chứ?"
"Nói rõ rồi ạ." Thượng Chi Đào nhanh chóng bắt tay vào làm việc, Loan Niệm ngồi bên nhìn cô làm năm phút, Thượng Chi Đào còn một điểm đáng khen ngợi nữa là: Cô rất thành thạo các phần mềm tin học văn phòng, toàn bộ công thức số liệu đều gõ bằng tay, kỹ năng cơ bản rất vững. Nhìn cô làm việc, đôi môi mím lại, dồn hết tâm trí vào máy tính như thể mọi thứ ở thế giới bên ngoài đều không liên quan tới cô.
Loan Niệm cũng cúi đầu xuống, tiếp tục xử lý công việc của anh.
Thượng Chi Đào sắp xếp các dữ liệu cơ sở xong xuôi, nhân tiện sắp xếp lại từng dữ liệu kinh doanh. Phòng kinh doanh của Lăng Mỹ có thể gọi là đội quân của nhà vua, bởi vì hiệu suất thành tích kinh doanh của họ được coi là tốt nhất trong ngành. Mặc dù vậy, cô vẫn có thể nhìn ra vô số vấn đề từ các dữ liệu kinh doanh này, chẳng hạn như thời hạn hợp đồng, số tiền hợp đồng và chấp thuận những loại hình dịch vụ khác với nội dung hợp đồng của khách hàng.
Thượng Chi Đào không hiểu vấn đề này nên cau mày suy nghĩ rất lâu.
"Sao thế?" Loan Niệm thấy một lúc lâu mà cô không gõ máy tính, quay sang hỏi cô.
"Tôi không hiểu lắm, hợp đồng này rõ ràng đã bắt đầu báo cáo lần đầu vào tháng Năm, nhưng đến tận mùng một tháng Bảy mới ký hợp đồng. Cả hợp đồng này nữa, mỗi một hợp đồng mua bán đều có tình trạng này."
"Không nghĩ ra à?" Loan Niệm hỏi cô.
"Không nghĩ ra."
"Kết hợp với KPI xem xem." Loan Niệm gợi ý cho cô, sau đó lại cắm mặt vào máy tính của mình.
Loan Niệm mãi luôn như vậy, anh sẽ không nói ngay đáp án cho Thượng Chi Đào, mà muốn cô phải tự suy nghĩ. Thượng Chi Đào mở bảng KPI, tập trung xem một lúc lâu, dường như cô đã hiểu ra chút gì đó. Thế là cô khẽ hỏi Loan Niệm: "Tôi thấy công việc trong quý II của họ đều vượt chỉ tiêu một chút, vì thế những khách hàng này để dành sang quý III sao ạ?"
Loan Niệm mấp máy môi: "Cũng không dốt lắm." Thấy Thượng Chi Đào "ồ" lên một tiếng, anh lại hỏi cô: "Nếu là cô, cô sẽ giải quyết vấn đề này như thế nào?"
"Tôi không biết."
"Có não để làm gì? Nghĩ đi."
"Vâng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!