Chương 9: Ghen Tuông Ấu Trĩ

Edit: Hâm Còi

Trì Lục bị chọc trúng tim đen, trong nháy mắt không nói nên lời.

Cô nhìn Quý Thanh Ảnh với vẻ không thể tin được, cắn răng nói: "Quý Thanh Ảnh, yêu đương lắm vào rồi bây giờ hư hỏng hẳn."

Quý Thanh Ảnh tựa lưng vào cửa, không thừa nhận: "Cái gì."

Cô trừng mắt nhìn Trì Lục, cười cười: "Tớ chỉ nói bữa ăn sáng trên bàn kìa, cậu chưa ăn no à?".

harry potter fanfic

Trì Lục: "…" Cô không tin Quý Thanh Ảnh đơn thuần là lời trên mặt chữ.

Quý Thanh Ảnh nhìn bạn mình, chân mày nhướn lên vui vẻ: "Đi đi đi, chúng ta ăn cơm nào."

Trì Lục cười theo: "Được, cậu mời."

"Chuyện nhỏ."

Thời gian rảnh rỗi buổi trưa nhiều, Trì Lục muốn đi ăn lẩu nhưng Quý Thanh Ảnh không cho phép: "Buổi tối rồi ăn lẩu."

Trì Lục miễn cưỡng gật đầu nhìn quanh: "Vậy ăn lẩu nước dừa đi, lâu rồi tớ chưa được ăn."

Thời gian học đại học, cô cùng Quý Thanh Ảnh và một cô bạn thân nữa là Trần Tân Ngữ thường lăn lộn ở những quán ăn, hết lẩu nước dừa rồi gà cá nướng, ba người bạn khẩu vị tương đối giống nhau, trên bàn ăn cũng không kiêng kị điều gì.

Nghĩ đến đây Trì Lục hỏi cô ấy: "Trần Tân Ngữ bao giờ về?"

Quý Thanh Ảnh bước cùng cô lên lầu, vừa đi vừa nói: "Chắc còn khoảng nửa tháng nữa."

Trần Tân Ngữ đi làm ở công ty thiết kế, thời gian trước được cử đi học khóa bồi dưỡng nâng cao.

Trì Lục gật đầu: "Vậy chúng ta không thể gặp mặt rồi."

Quý Thanh Ảnh kéo ghế, kinh ngạc nhìn cô: "Còn đi nữa hả?"

"…"

Trì Lục biết cô ấy lo lắng điều gì, cô nhẹ mỉm cười, nhìn dòng người đi lại qua lớp cửa kính nói: "Sẽ trở về mà."

Quý Thanh Ảnh gật đầu, ngước mắt lên nhìn thẳng vào mắt cô: "Lại định âm thầm đi nữa à?"

Nghe vậy Trì Lục nhận thua: "Tớ sai rồi, đừng lôi chuyện cũ nữa."

Cô cười nói: "Trước khi đi sẽ để cậu đến tiễn."

Quý Thanh Ảnh: "Tớ không thèm giành công việc của thầy Bác đâu."

"… À há."

Gọi món xong Quý Thanh Ảnh nheo mắt: "Cậu và thầy Bác định thế nào?"

Trì Lục ngẩn người, nụ cười có chút cay đắng: "Nói sau đi."

Ai cũng có quá khứ, Quý Thanh Ảnh biết rõ trở ngại tồn tại giữa Trì Lục và Bác Diên không phải nói buông là buông được ngay.

Cô mím môi rồi nói: "Nếu không thể đoán được tương lai, thì cứ để thời gian trả lời."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!