Chương 50: Làm Người Đi

Edit: Hâm Còi

Khi thực sự dừng lại, Trì Lục cảm thấy cơ thể cô không còn là của mình nữa.

Bác Diên cúi đầu hôn lên môi rồi bế cô vào phòng tắm.

Hai mắt cô hơi đỏ, gò má ửng hồng, được anh bế vào phòng tắm.

Cô không muốn cử động chút nào, cũng chẳng còn ngại ngùng để anh tắm cho mình

Từ phòng tắm bước ra, Bác Diên nhìn cô, trầm giọng hỏi: "Mệt không?"

"Anh nói thử xem."

Vừa mở miệng cô đã muốn ngậm lại ngay, giọng nói phát ra từ cổ họng cô dường như là của ai khác, không còn là chính mình nữa.

R. ên rỉ một đêm, khản hết cả giọng rồi.

Dường như anh cảm nhận được bối rối trong mắt cô, khẽ hôn lên khóe mắt dỗ dành: "Anh đi lấy nước cho em."

Trì Lục: "Vâng."

Nhìn phòng ngủ lộn xộn cả một đêm, Bác Diên chẳng thèm dọn dẹp, lập tức bế cô qua phòng bên cạnh.

Uống hết một ly nước mới khiến Trì Lục như được sống lại.

Bác Diên ôm cô nằm xuống: "Ngủ đi em."

"Được."

Trì Lục mệt mỏi thật sự, không muốn nhiều lời với anh nữa.

Cô sợ mình không ngủ được, anh lại làm thêm vài hiệp nữa.

Nghĩ đến đây, Trì Lục há miệng cắn anh một cái.

Bác Diên: ".."

Yết hầu anh lên xuống, trầm giọng hỏi: "Em còn muốn tiếp tục?"

Trì Lục lập tức buông ra, nhắm mắt lại: "Buổi chiều em còn có việc."

Bác Diên mỉm cười, vén tóc trên mặt cô ra rồi nhẹ nhàng vỗ về: "Ngủ đi."

"Chúc ngủ ngon."

"Ừ." Bác Diên đáp lại, vòng tay ôm cô dần dần siết chặt.

Dường như chỉ bằng cách này, anh mới cảm thấy cô thực sự tồn tại và trở về bên mình.

Đêm đó, Trì Lục ngủ rất say.

Nhưng ngược lại, Bác Diên không ngủ được, sáng hôm sau anh dậy rất sớm.

Nhìn thấy người đang ngủ say trong vòng tay mình, hàng lông mày của anh giãn ra, lặng lẽ mỉm cười.

Anh nhìn khuôn mặt say ngủ của Trì Lục, cúi đầu hôn lên môi cô một cái rồi mới bước xuống giường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!