Edit: Haan
Trì Lục trong nháy mắt bối rối, vừa định giãy dụa hai giây, người đàn ông liền cạy mở hàm răng của cô ra, tiến quân thần tốc.
Hơi thở trên người anh ùn ùn hạ xuống, làm cho Trì Lục không có chỗ trốn.
Hàm răng của cô bị anh dùng đầu lưỡi đẩy ra, môi lưỡi quấn quýt.
Quá mạnh mẽ.
Trì Lục có chút hô hấp không thông, ngay cả làm sao chuyển đổi hô hấp cũng quên mất, tất cả sự chú ý của cô đều nằm trong nhất cử nhất động của người đàn ông.
Anh ngậm lấy môi cô m. út vào, li. ếm liế. m khẽ cắn, dường như nhận thấy cô không chuyên tâm, Bác Diên còn một chút cũng không khách khí cắn đầu lưỡi cô.
Trì Lục đau đớn nức nở, giơ tay muốn đẩy người ra.
Anh bỗng nhiên ấn bàn tay không an phận của cô xuống, hai tay bị anh đè lên đỉnh đầu, càng không kiêng nể gì mà hôn sâu vào trong.
Môi cô vừa tê vừa đau, đầu lưỡi bị anh ăn mòn từng chút một, không có chỗ trốn.
Trên giường mềm mại, hơi thở Trì Lục trở nên cực kỳ rối loạn, nhưng người đàn ông trước mặt lại giống như không có bất kỳ phát hiện nào.
Lúc sắp thiếu dưỡng khí mà chết, Trì Lục không nhịn được đẩy cánh tay Bác Diên một cái, "Chờ…"
"Chờ cái gì?"
Hơi thở của người đàn ông đến gần, giọng nói khàn khàn, anh hôn môi cô, nói thật nhỏ: "Không thể chờ được."
"…"
Trì Lục có chút không nói nên lời, nhấc mí mắt lên nhìn về phía anh: "Em không thở được."
Bác Diên giương mắt xuống, đối mặt với cô ở khoảng cách gần.
Sau một lúc yên tĩnh, yết hầu anh di chuyển, giọng nói khàn khàn hỏi: "Nghĩ kỹ chưa?"
Trì Lục tạm ngừng, tránh ra khỏi anh đè tay mình, giơ tay ôm lấy gáy anh, nói khẽ: "Anh cứ nói đi."
"Không hối hận?"
Trì Lục: "Không – "
Câu kế tiếp còn chưa nói ra, Bác Diên lần nữa lấn người lên, chặn môi cô.
Hơi thở quanh quẩn cùng một chỗ, môi lưỡi quấn quýt, dày đặc phong bế làm cho người ta mờ mịt, thậm chí không một mảnh gió nào lọt qua được.
Trì Lục có thể cảm nhận được thân thể cứng rắn của người đàn ông, có thể cảm nhận được hô hấp biến hóa của anh, còn có thể cảm nhận được rất nhiều thứ.
Nhưng những thứ này, đều giống như không để ý tới.
Cô cũng muốn người này, muốn hôn anh, muốn cùng anh làm nhiều chuyện riêng tư hơn.
Trọng loại chuyện này, Trì Lục cũng không phải là người sẽ né tránh.
Cô từ từ nhắm hai mắt, đáp lại anh, đổi lại anh hôn càng hung hăng hơn.
Trong nháy mắt như vậy, Trì Lục cảm thấy mình chỉ cùng anh hôn tiếp thôi, liền hao hết khí lực toàn thân.
Thân thể của cô đã có chút không khống chế được, mềm nhũn đến rối tinh rối mù.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!