Chương 18: Cô Trở Về Rồi

Edit: Hâm Còi

Người đàn ông vẫn mặc bộ trang phục trưa nay cùng cô đi ăn lẩu, áo sơ mi mở bung thêm hai cúc áo, ít đi phần nghiêm nghị, thêm chút nét tùy tiện.

Vẫn gương mặt ấy, lịch sự mà sâu xa, cặp mắt hoa đào khẽ lay động, khiến cho người khác khó có thể rời mắt.

Trì Lục nhìn thẳng vào anh vài giây, trong đáy mắt toàn vẻ bất ngờ: "Anh đến lúc nào vậy?"

Bác Diên nhìn cô, bước về phía trước.

Anh khom lưng đặt hoa xuống mộ, trả lời: "Mới thôi."

Trì Lục nhìn anh, trong phút chốc không rõ câu anh nói có phải là ý cô nghĩ không nữa.

Cô ngẩng đầu nhìn anh: "Anh lại trốn việc à?"

Bác Diên nghe cô nói thì phì cười: "Anh là ông chủ"

Trì Lục chê cười: "Làm ông chủ thì đổ việc cho nhân viên còn mình trốn đi hai ba lần vậy à?"

Bác Diên biết cô đang vạch lá tìm sâu, anh khẽ cong khóe môi vui vẻ: "Ừ."

Anh liếc nhìn qua cô, giọng vẫn giữ vẻ bình tĩnh: "Ông chủ thích thế, ai dám ý kiến."

Trì Lục thôi không nói nữa, anh chẳng còn chút liêm sỉ gì rồi.

Bác Diên cười vui vẻ, nhưng nhìn đến hai ngôi mộ lạnh lẽo thì thu lại vẻ mặt: "Trì Lục."

"Sao ạ?" Trì Lục nhìn anh.

"Vấn đề lúc nãy, có tìm được đáp án chưa?"

Trì Lục: "…"

Cô tức giận trừng mắt: "Thầy Bác, sao anh có thể nghe lén người khác như thế?"

Bác Diên: "Anh có nghe lén đâu."

Khu mộ quá yên tĩnh, anh vừa đến gần thì giọng nói của Trì Lục xen lẫn trong gió chui thẳng vào tai anh.

Trì Lục mất tự nhiên, cúi thấp mặt tránh anh.

Mũi giày hai người sát nhau, chỉ cần Trì Lục nhích chân một chút là chạm vào anh ngay.

Bỗng dưng Trì Lục nhớ tới lời Quý Thanh Ảnh ví dụ đèn xanh đèn đỏ, cô mím chặt môi, tâm tình vừa lắng xuống lại lần nữa dậy sóng.

Bác Diên thoáng thấy tâm tình cô thay đổi, khẽ hỏi: "Em chờ anh ở đây hay dưới kia?"

"…"

Trì Lục quan sát ánh mắt thản nhiên của anh, trong đấy chứa đựng cảm xúc rõ ràng, không hề muốn che đậy.

Trì Lục không biết tại sao anh tới đây, cũng không biết làm sao biết được lúc này cô tới đây.

Rất nhiều vấn đề, nhưng đôi khi không cần tìm hiểu nguyên nhân làm gì.

Cô nghiêng đầu ngẫm nghĩ: "Anh đưa em xuống dưới đi."

Bác Diên gật đầu, bung dù cho cho cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!