Chương 17: Thật Lăng Nhăng

Edit: Hâm Còi

Trì Lục ngẩng đầu nhìn người đàn ông đối diện, câu nói của anh mang một vẻ thong dong và vững chắc, phảng phất đó chỉ là câu trần thuật.

Đổi lại là người khác thì không chừng Trì Lục sớm bỏ đi rồi, nhưng hết lần này tới lần khác chỉ có Bác Diên nói với cô những sự thật đó.

Trì Lục không biết người khác như thế nào, thời gian trôi qua sẽ yêu một ai khác, đem hết tình yêu và cảm xúc chuyển cho người khác hay không.

Cô không làm được..

Sau khi yêu Bác Diên cô đã biết, đời này của mình toi rồi, gục chết trên người đàn ông ấy rồi, không thể yêu ai khác được nữa.

Sự tự tin của anh bắt nguồn từ việc anh là Bác Diên, còn cô là Trì Lục.

Đáy lòng cả hai đều có nhau, trước sau như một.

Cô hiểu anh, và anh cũng thế.

Biết phản bác lại thế nào đây? Cô thừa nhận những gì anh nói là sự thật nhưng bị anh dứt khoát nói ra như thế có hơi bị mất mặt.

Trì Lục nhấp ngụm trà rồi giả bộ lạnh lùng lên mặt: "Này..

Anh như thế hình như… có hơi tự tin quá nhỉ?"

Bác Diên vẫn giữ khuôn mặt bình thản nhìn cô: "Hử?"

Nhìn anh như thế Trì Lục chỉ biết câm nín.

"Không có gì." Cô chống cằm nhìn ngoài cửa sổ.

Bác Diên ngắm gò má cô một chút rồi hỏi: "Ăn xong rồi hả?"

Trì Lục gật đầu, cầm túi xách đứng lên: "Đi thôi."

Hai người bước ra khỏi quán ăn, Bác Diên đưa cô về nhà.

Quý Thanh Ảnh tìm được tiểu khu này cho Trì Lục thật sự rất tốt, đảm bảo an ninh.

Khu này coi như là tiểu khu được kha khá nghệ sĩ lựa chọn, tính riêng tư cũng tốt.

Trước khi Trì Lục về mấy hôm, Quý Thanh Ảnh gọi người tới dọn dẹp qua căn hộ, để khi cô về nước có thể ở ngay.

Xe dừng lại trước cổng, Trì Lục quan sát chung quanh một lượt, chuẩn bị tháo dây an toàn xuống xe.

Bác Diên cầm theo hành lý của cô ở cốp xe, hỏi: "Em ở tầng mấy?"

Trì Lục trông thấy thế cũng không ngăn cản, coi như hôm nay anh không được lên phòng thì hôm khác anh cũng tới, thôi thì ngăn cản làm gì nữa.

"Tầng tám."

Hai người đứng trong thang máy khá chật chội, bởi vì số lượng hành lý của Trì Lục khá nhiều, chiếm hết không gian.

Cô ung dung ngước nhìn bảng điện tử đang dần dần nhảy số, không biết đang nghĩ gì.

Bác DIên thỉnh thoảng liếc nhìn cô, rồi im lặng không lên tiếng.

Nơi này là căn hộ hai phòng ngủ, tương đối rộng rãi, bố cục nội thất khá tốt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!