Nana tỉnh lại sớm nhất trong mấy người, Tần Minh lo lắng trách cứ:
"Nana, sao ngươi cứ tự đưa mình vào nguy hiểm vậy hả? Đây là lần thứ mấy ngươi hôn mê, có còn nhớ không?"
Lúc nào người nhìn thấy đầu tiên cũng là Tần Minh, Nana gãi đầu cười:
"Xin lỗi, lần này là ta giả vờ thôi. Mọi người sao rồi, ta giúp họ trị liệu."
"Không được, phải đợi thêm một lát."
Đại sư đột nhiên bước vào phòng, đến chỗ Nana nói: "Trận chiến với Thương Huy lưỡng bại câu thương. Ngươi biết người Thương Huy thành bộ dạng gì sao? Toàn bộ bị phá hủy thần trí, vũ hồn phá toái, e là sau này không thể tu luyện, sống cuộc sống như một đứa trẻ ba tuổi.
Các ngươi may mắn chỉ bất tỉnh, không tránh khỏi bị tố cáo, hiện Vũ Hồn Điện đã nhân cơ hội tới làm khó các ngươi.
"Không như đại sư nghĩ Nana sẽ lo sợ, ngược lại chính là bộ dáng thản nhiên, Nana hừ lạnh:"Tự làm tự chịu.
"Tần Minh cùng đại sư kinh ngạc:"Cái gì tự làm tự chịu?
"Nana nhìn hai người bình tĩnh nói:"Lúc mới đầu Thương Huy thi triển hồn kĩ bao phủ sàn đấu mọi người cũng thấy, đó là kĩ năng tổ hợp của bảy người, uy lực mạnh mẽ tên gọi Tu La Huyễn Cảnh.
Nghe tên thôi hai người đã liên tưởng đến gì rồi chứ?
"Đại sư nghĩ đến khả năng không khỏi giật mình, Nana nói tiếp:"Kĩ năng đó là muốn nhốt chúng em trong những kí ức đau khổ sống không bằng chết đến khi tinh thần toàn bộ phá hủy.
Đại sư, nếu không phải em có thể trị liệu tinh thần lúc đó, cùng với thực lực của Tam ca thì chuyện xảy đến với Thương Huy lúc này chính là kết cục của chúng em.
Thương Huy bị chính hồn kĩ của họ cắn trả, vậy mới nói tự làm tự chịu, bọn em đâu có liên quan gì.
"Đại sư hít sâu một hơi, không ngờ lại có người sử dụng chiêu thức độc ác như vậy ngay trong giải đấu. Tần Minh tức giận nghiến răng:"Bọn chúng chắc chắn phải chết.Nana thở dài:Tần Minh chớ kích động, mặc kệ bọn chúng đi, kết cục này là phù hợp với chúng, chết có khi còn quá nhẹ nhàng. Bây giờ là tập trung đối phó với Vũ Hồn Điện.
Đại sư, Tam ca đã tỉnh?Đại sư gật đầu:Tỉnh sau ngươi một chút, nó cần diễn một vở khổ nhục kế cho Vũ Hồn Điện xem. Ta cũng phải ra mặt một thoáng, ngươi nghỉ ngơi đi.
"Đại sư đi, Nana nhìn Tần Minh:"Này, sao lúc nào ta tỉnh lại cũng thấy ngươi ở đây thế hả? Đây là phòng nữ tử đấy.
"Tần Minh cốc nhẹ Nana một cái:"Là một nhóc con, nói cái gì nữ tử. Ngươi đói không, ta đưa ngươi đi ăn.Nana bĩu môi:Ngươi thế mà mặt dày bám theo nhóc con! Mặt dày! Hừ! Ta phải đi thăm Tiểu Vũ và Trúc Thanh.
"Tần Minh cười nắm tay Nana đi ra:"Ta thích nhất nuôi lão bà trưởng thành.Nana trợn mắt:Cái gì lão bà? Ngươi cũng quá mặt dày, bỏ tay ra!Không bỏ!Ngươi, hừ!" Nana mặc kệ hắn, đấu với hắn chỉ khiến cô tức chết.
Đến phòng Tiểu Vũ cũng đã tỉnh, hai người đi tìm Trúc Thanh thì gặp Vinh Vinh ở đó, bốn nữ vui vẻ ôn lại chuyện đánh mấy người Thương Huy, Tần Minh ngồi một bên nghe không thể không nghi ngờ, có thật là khi đó họ đang bị Thương Huy hãm hại không vậy?
Ninh Phong Trí nghe tin Vũ Hồn Điện làm khó dễ Sử Lai Khắc cũng tới, lúc đi tìm Vinh Vinh hắn tình cờ nghe được câu chuyện, gõ chút trên cánh cửa đang mở, Ninh Phong Trí cười nói:
"Nói chuyện xấu còn vui vẻ như vậy! Không sợ bị nghe lén sao."
Vinh Vinh vui mừng chạy tới cho Ninh Phong Trí một cái ôm:
"Baba, Cốt gia gia. Hai người sao lại tới rồi?"
Cốt gia gia là Cốt Đấu La luôn đi bên cạnh bảo bệ Ninh Phong Trí, hắn đối Vinh Vinh cực kì sủng ái, xoa đầu Vinh Vinh hắn nói:
"Vũ Hồn Điện định tước đi tư cách tham gia giải đấu của các ngươi, còn định bắt người. Bọn ta tới mang theo chứng cứ chứng minh Thương Huy là do bị hồn kĩ phản phệ không liên quan tới các ngươi, có chúng ta ra mặt, tên giáo chủ kia không thể cứng đối cứng."
Vinh Vinh hỏi:
"Vậy đã giải quyết xong sao?"
Cốt Đấu La mỉm cười:
"Đúng vậy, tiểu công chúa. Không ngờ tên Ngọc Tiểu Cương lại có giáo hoàng lệnh, chức vị trong Vũ Hồn Điện cao hơn cả tên Bạch Y giáo chủ, hắn buồn bực cũng phải cúp đuôi đi về không làm được gì."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!