Chương 8: Đánh Thương Huy

Nhóm người hung hăng mới xuất hiện ai ai cũng mặc đồng phục, đồng phục là màu đỏ phối cổ và gấu tay màu trắng, áo khoác dài với quần dài cùng giày da, trên ngực trái đeo một cái huy chương màu bạc, nhìn chung rất có khí thế.

"Người nào mà láo toét."

Tiểu Vũ cau mày ghét bỏ.

Đới Mộc Bạch liếc về phía cửa nói to với giọng mỉa mai:

"Chẳng phải là mấy con sâu kiến của học viện Thương Huy sao."

"Hừ, những tiểu tử nghèo này là ai đây, ngoan ngoãn, có cần đại gia bao cơm."

Một tên tóc đen vẻ mặt khinh thường vừa nói vừa tiến tới chỗ Đới Mộc Bạch, không để ý cái chân ai đó vừa vung ra cho nên hậu quả là ngã sấp mặt luôn. Chưa kịp hoàn hồn, Đới Mộc Bạch đã túm đầu hắn lên một chưởng làm hắn bay vù ra phía sau, đụng phải một tên khác.

Trong khi đó, Đới Mộc Bạch chỉ vô tư giả bộ là người có lỗi.

"Ai nha, xin lỗi, không thấy ngươi."

Nana chứng kiến không khống chế được mở miệng cười to.

"Tiểu tử kia muốn kiếm chuyện."

Ba tên khác theo tên vừa nói mà xông về phía Đới Mộc Bạch. Tiểu Vũ phấn khích xông lên đá bay cả bốn thằng.

"Đánh nhau? Ta thích."

"Tiểu Vũ uy vũ, ta cũng muốn."

"Nana, tình huống của ngươi đặc thù, không được manh động."

Được, ta biết rồi. Nghe Đường Tam nhắc nhở, Nana cảm thấy rất ấm áp.

Tên đứng đầu trong đám người học viện Thương Huy bước lên dọa dẫm:

"Tiểu tử thuộc học viện nào? Muốn đối đầu với Thương Huy sao?"

Đới Mộc Bạch vốn chẳng bận tâm tới thái độ của hắn, tự tiếu phi tiếu đáp:

"Đại thúc sợ gì chứ? So tài thôi mà."

Tên gọi là đại thúc là một gã đàn ông trung niên dáng người gầy guộc, hắn ta hừ lạnh một tiếng rồi bất chợt phóng thích vũ hồn, năm hồn hoàn, rõ ràng hắn là một hồn vương hơn 50 cấp.

"Muốn so tài? Được thôi."

Hồn vương!!! Trong lòng mọi người kêu không tốt, nhưng ai nấy đều lập tức phóng thích vũ hồn sẵn sàng chiến đầu.

Nhìn phía bên này ngoại trừ Đới Mộc Bach là hồn tôn, những người còn lại chỉ là đại hồn sư nhị hoàn, còn có một đứa không phóng thích nổi vũ hồn, nụ cười khinh thường trên miệng tên đại thúc càng là dãn sâu.

Vũ hồn của hắn là huyền quy, hệ phòng ngự vũ hồn.

Nhận thấy điểm này, Đường Tam lập tức có tự tin.

"Hệ phòng ngự công kích lực yếu, Sử Lai Khắc liên thủ chưa chắc đã thua."

"Khà khà đám tiểu bối vô tri, quỳ xuống nhận lỗi ta có thể bỏ qua cho các ngươi."

"Sợ gì chứ? Chỉ là một thằng già mắc dịch thôi mà." Đang ăn mà bị phá đám, Mã Hồng Tuấn điên rồi đây.

Nghe ba chữ già mắc dịch, tên hồn vương nộ khí xung thiên chuẩn bị phóng thích hồn kỹ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!