Phất Lan Đức đi vào với gương mặt không thể nào xấu hơn, Nana thấy thế liền nhanh chân chạy tới, giọng điệu làm nũng nắm lấy cánh tay Phất Lan Đức, cảm giác như sắp khóc đến nơi.
"Phất gia gia, bọn họ bắt nạt cháu. Gia gia phải làm chủ cho cháu đấy nha."
Phất Lan Đức nhìn Nana bộ dáng như vậy, cười mỉm rồi vỗ vỗ vai Nana nói:
"Được, con bé này. Nếu không phải Hà lão sư gọi ta, có lẽ cháu gái ta phải chịu thiệt thòi rồi?"
"Đúng nha, còn nói cô ta là gia gia của người."
Phất Lan Đức nhướn mày nhìn Lâm Y.
"Lâm Y, ngươi có gì muốn nói với ta?"
Lâm Y đã là run bần bật, cô sớm đã nghe tin đồn viện trưởng có thù tất báo, không ngờ đụng phải cháu gái viện trưởng thật. Lâm Y đi xuống trước mặt Phất Lan Đức cúi gập người.
"Viện trưởng, em không biết cô ấy là cháu ngài. Em ở đây xin lỗi!"
Phất Lan Đức hỏi:
"Ngươi còn muốn làm gia gia ta không? Có gì bất mãn với cháu gái ta?"
Lâm Y lau giọt mồ hôi trên trán, dùng sức lắc đầu.
"Viện trưởng, em sai rồi."
Lâm Y có vẻ đã biết lỗi, Phất Lan Đức cũng không tiện làm khó nhưng lại có người không chịu yên vị. Một trong ba cô gái lúc nãy là bạn của Lâm Y chỉ Nana nói:
"Viện trưởng, dù có là cháu gái ngài nhưng đây là học viện hồn sư, đây không phải nhà trẻ. Cô ta không thể ở đây làm ảnh hưởng các hồn sư tu luyện."
"Hahaha, nhà trẻ. Nana, cô ta nói ngươi nên đi nhà trẻ." Áo Tư Ca ôm bụng cười lăn lóc.
Đám học sinh có viện trưởng tại nên không thể cười nổi, còn lại sáu người cả Phất Lan Đức và Tần Minh cũng không thể nhịn mà cười thành tiếng.
Nana tức hộc máu, buông ra Phất Lan Đức tức giận nói:
"Các người, ta không thèm nói chuyện với các người nữa!"
Tần Minh giật mình cố nhịn mà bước lên an ủi cô:
"Ta xin lỗi, là ta không đúng."
Nana liếc mắt hất người đi qua hắn đến chỗ cô gái, chỉ tay mà nói:
Ngươi, tên là gì?
Mạc Nhiên.
Mạc Nhiên 18 tuổi, là con gái của một thương nhân giàu có ở Thiên Đấu thành, từ nhỏ được chiều chuộng, lại là hồn sư nên đối với những người dân bình thường cô ta rất khinh bạc.
Hẳn là thấy Nana như thế ở đây là không xứng, hơn nữa còn dám làm thân với người cô ta để ý, thành kiến đối với Nana rất nặng.
Nana khoanh tay, hất cằm mà nhìn Mạc Nhiên.
"Dung mạo đã chẳng ra sao, tính cách còn như thế khó coi."
"Ngươi, đừng tưởng ngươi là cháu gái viện trưởng thì muốn làm gì thì làm."
"Ha, ta chính là thích như thế. Ta hôm nay không chỉ ở đây, sau này ngày nào cũng ở. Ngươi nói ta ảnh hưởng hồn sư tu luyện, ta chính là muốn ảnh hưởng ngươi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!