Nhìn thấy cậu bé chuẩn bị đâm chính mình , tiểu hoa khóc to hơn nữa.
"Anh ơi , đừng mà... đừng mà"
Phút chốc con dao mà cậu bé cầm đâm thẳng vào bụng cậu tuy nhiên...
"Không đau?, cũng không chảy máu"
Cậu bé nhìn xuống bụng mình nơi mà cậu đâm vào , thanh dao bị gãy làm đôi khi nó chạm vào cơ thể cậu hoá ra đó là con dao giả.
Thấy cậu bé còn ngơ ngác , thần thụ thả bé gái ra thấy được cơ hội bé gái nhanh chóng chạy lại cậu bé ôm cậu...
"Anh ơi... anh ơi... huhu anh làm tiểu hoa sợ muốn chết"
Thần thụ cười sảng khoái nhìn vào 2 đứa trẻ
"Haha, khá lắm"
"Rất khá"
Cậu bé hoài nghi nhìn vào thần thụ hỏi...
"Thưa thần thụ đây?..."
Lúc này thần thụ mới nói chân tướng...
"Ta chỉ đang thử lòng ngươi , để xem ngươi có thực sự một lòng với tiểu hoa không , haha quả nhiên ngươi khá"
Cậu bé ngạc nhiên...
"Cảm ơn thần thụ tha mạng"
Cậu bé quỳ lạy 3 bái với thần thụ, cậu thắc mắc
"Thưa thần thụ, tiểu hoa có gì đặc biệt với ngài ạ?"
Thần thụ tiếp tục cười...
"Trước hết ngươi nói tên ngươi cái đã"(Thần thụ)
"Thưa thần thụ, con tên Gia Dịch ạ"
"Được rồi vậy gia dịch ngươi biết tại sao mà ta thử ngươi và ta lại biết tiểu hoa không?"
Gia dịch tò mò lắc đầu
"Thưa, dạ không ạ"(Gia dịch)
"Đó là vì tiểu hoa là chuyển thế của Tiểu Nhi người mà ta từng quen biết 100 triệu năm trước"
Sở dĩ Thần Thụ cảm nhận được tiểu hoa là tiểu nhi vì khi nãy bắt tiểu hoa nó đã tự cảm nhận tiền kiếp của tiểu hoa và quả nhiên dự đoán nó thấy được khung cảnh trước khi tự sát của tiểu nhi.
"Nhưng mà đứa nhỏ này , ta yêu cầu nó sống tốt ai ngờ nó lại..."
Nói rồi thần thụ thở dài
Haizzz.....
Gia Dịch Nghe vậy cậu biết tiểu hoa đã tìm được người nhà...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!