"Cái gì cơ?" Cừu Phi nhất thời quên cả đau, mặt đỏ bừng, luống cuống nhìn Lâm Kinh Chập. Bình thường toàn hắn nói chuyện chẳng kiêng nể với Lâm Kinh Chập, ai ngờ bị ngược lại, hắn lại thấy ngượng ngùng, chẳng biết làm sao.
Nhưng Lâm Kinh Chập không đùa. Thấy Cừu Phi lưỡng lự, anh đoán chắc hắn ngại, bèn nói: "Vậy tôi gọi 120 cho anh nhé."
"Đừng! Đừng mà!" Cừu Phi hoảng hồn, vội bám lấy cánh tay Lâm Kinh Chập, sợ anh gọi thật. Chuyện này còn mất mặt hơn cả vụ kẹt ngón tay nữa! "Đừng gọi mà!"
Cái cốc th* d*m vẫn còn kẹt ở đó, lắc lư ngay trước mắt cả hai. Cừu Phi mặt nóng ran, không biết nên che mặt hay che cái mông đang ngồi bệt xuống giường, đành tuyệt vọng ngồi phịch xuống.
Lâm Kinh Chập hít sâu mấy lần, cố tỏ ra bình thường, chuẩn bị tinh thần xong xuôi mới ngồi xổm xuống trước mặt Cừu Phi. Anh định giật mạnh cái cốc ra, nhưng chưa kịp dùng sức thì Cừu Phi đã gào lên.
"Khoan đã! Dừng! Nghe tôi! Trời ơi! Đau chết mất!"
Tiếng kêu la như sấm vang bên tai, Lâm Kinh Chập cảm giác màng nhĩ bị xé toạc, nhiệt độ nóng rực từ tai lan xuống cổ. Anh quát: "Câm miệng!"
Cừu Phi cắn chặt môi, đôi mắt đầy hoảng loạn, hai má run lẩy bẩy, nhưng vẫn không kìm được tiếng r*n r* từ kẽ môi: "Ưm… ưm… ưm…"
Lâm Kinh Chập thử xoay cái cốc, nhưng không hiểu Cừu Phi dùng kiểu gì mà chỉ xoay được một chút là kẹt cứng, hắn lại bắt đầu la hét.
"Không được! Thầy Lâm! Đừng mạnh tay thế!"
"Anh im được không?" Lâm Kinh Chập nghiến răng, rõ ràng hè đã qua, vậy mà tình cảnh này làm lưng anh toát mồ hôi.
Giật không được, xoay cũng không xong, Lâm Kinh Chập dặn Cừu Phi đừng cử động, đứng dậy vào nhà tắm, lát sau cầm chai sữa tắm ra.
"Giờ này còn tắm gì nữa?" Cừu Phi đang cuống cả lên, Lâm Kinh Chập đừng có lúc này mà phát bệnh sạch sẽ chứ!
Nếu không phải thấy Cừu Phi đau đến mức gào thét, Lâm Kinh Chập thật sự muốn tìm cái gì nhét vào mồm hắn. Anh chẳng thèm đáp, nhắm vào khe hở bơm hai phát sữa tắm.
Cảm giác mát lạnh làm Cừu Phi rùng mình. Chưa kịp hiểu Lâm Kinh Chập định làm gì, anh đã nắm lấy "thằng em" của hắn.
"Cậu… Thầy Lâm…"
Lâm Kinh Chập gằn giọng: "Giờ anh chỉ cần làm một việc thôi, ngậm mồm lại."
Nhờ sữa tắm bôi trơn, Lâm Kinh Chập thử lại. Lần này không còn là giật mạnh cứng nhắc, mà như chạm vào một đám bông mềm mại. Trong lúc lặp đi lặp lại, Cừu Phi cảm thấy đau nhè nhẹ, vẫn còn chịu được. Nhưng cơn đau dần biến thành một cảm giác khó tả.
"Thầy Lâm…" Cừu Phi không kìm được miệng mình, hai tay run rẩy nắm lấy cổ tay Lâm Kinh Chập, mắt ngân ngấn nước từ lúc nào: "Không phải…"
Lâm Kinh Chập giờ chẳng muốn nghe một chữ nào. Anh liên tục điều chỉnh nhịp thở, cố lờ đi thay đổi của Cừu Phi, chỉ muốn nhanh chóng gỡ cái cốc ra. Nhưng anh vẫn nhận ra mặt Cừu Phi đỏ bừng, cơ vai nổi lên căng cứng.
"Ưm… Đau đau đau…"
"Thầy Lâm… đợi đã… tôi…"
Khoảnh khắc ánh mắt hai người chạm nhau, Lâm Kinh Chập bỗng thấy ánh mắt Cừu Phi giống như một chú cún con đáng thương. Anh thậm chí nảy ra ý muốn "hành hạ" con cún con gặp nạn này.
Ban đầu rõ ràng là một con cún bẩn thỉu, sủa nhặng xị, kiểu mà anh chỉ muốn cầm chổi đuổi đi. Vậy mà từ lúc nào anh lại thấy con cún này… cũng được? Dơ dáy thì kệ, ồn ào thì chịu, lúc nào cũng làm anh mất mặt, anh cũng nhắm mắt nhịn luôn.
"Thầy Lâm…" Cơ thể căng cứng của Cừu Phi đã quá tải, hắn muốn ngã ra sau. Lâm Kinh Chập tiến lại gần, đỡ lấy eo hắn.
Khoảnh khắc hơi ấm hai người chạm nhau, Cừu Phi đang kích động bỗng im bặt. Giây tiếp theo, cái cốc th* d*m trong tay Lâm Kinh Chập được kéo ra.
"Má ơi…" Cừu Phi thở phào, ngực phập phồng dữ dội. Hắn cúi xuống nhìn cái cốc, vẫn không tin nổi. Lo thầy Lâm chê bẩn, hắn vội nhìn sang, nhưng Lâm Kinh Chập nhanh chóng tránh ánh mắt hắn, đứng dậy đi vào nhà tắm.
Tiếng nước chảy rào rào vang lên từ nhà tắm. Qua lớp kính mờ, Cừu Phi thấy bóng lưng Lâm Kinh Chập đứng trước gương. Không khí tràn ngập sự mập mờ, mà hắn thì vẫn còn lơ ngơ chưa hiểu chuyện gì.
"Thầy… Thầy Lâm…"
Lâm Kinh Chập không đáp. Mấy phút sau, anh mới bình tĩnh lại, mở miệng với giọng điệu kiêu ngạo thường ngày: "Anh gọi gì mà gọi?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!