Vì là tiệm nhà, Cừu Phi tin mọi người, cuối tháng mới kết sổ một lần.
"Hmm… ủa?"
Lúc này, Trương Tuyết Ninh và Thịnh Quần đi chuẩn bị cơm tối, tiệm chỉ còn Cừu Phi và Phan Lôi. Gã vừa vứt rác quay lại thì thấy Cừu Phi vò đầu bứt tai, mặt mày nhăn nhó như bị táo bón.
"Anh làm gì? Tính không ra à?"
Không biết mình tính sai hay chổ nào có vấn đề, Cừu Phi tính đi tính lại mấy lần, sổ sách vẫn không khớp. Do dự mãi, hắn mới mở miệng với Phan Lôi: "Sổ không khớp."
Tiền bạc vốn nhạy cảm. Cừu Phi không tiếc tiền cho anh em, nhưng đã xài thì phải rõ ràng. Trước nay mọi khoản đều minh bạch, nay sổ không khớp thì hoặc khách quên trả, hoặc có người trong tiệm giở trò. Dù thế nào cũng phải làm rõ.
Phan Lôi bước tới, bật đèn lớn đã tắt: "Anh tính kỹ chưa đó? Toán đã tệ, bấm máy tính cũng chẳng xong."
"Vậy mày tính đi." Cừu Phi đẩy máy tính và sổ cho Phan Lôi, hiếm khi không cãi lại lời chê bai. Gã nói đúng, toán hắn tệ thật. Hai người tính xác suất đúng cao hơn, hắn hy vọng mình sai.
Họ chia nhau, một người kiểm kho, một người tính sổ ở quầy. Giấy trắng mực đen rõ ràng, Phan Lôi tính hai lần, sợ Cừu Phi đếm sai, kiểm kho lại, vẫn không khớp.
Không khí trong tiệm chùng xuống, hai người nhìn nhau, không ai nói câu nào. Giờ chưa có bằng chứng thì chẳng biết tiền biến đi đâu, như ruồi mất đầu.
"Cừu Phi?"
Hai người đang trố mắt nhìn nhau, Cừu Phi nghe giọng Lâm Kinh Chập, ngoảnh lại: "Ơi? Thầy Lâm."
Lâm Kinh Chập vừa ăn tối xong, đi lấy hàng chuyển phát thì thấy tiệm vẫn sáng đèn. Trong tiệm hai người ngồi đối diện, mặt mày căng thẳng, không khí cổ quái.
"Sao chưa đóng cửa?"
"Cậu đi lấy hàng sao không báo tôi? Tôi lấy giúp cho." Trước Lâm Kinh Chập, Cừu Phi nịnh nọt, mắt sáu đường, tai tám ngả, chi tiết nhỏ của Lâm Kinh Chập hắn chẳng bỏ qua.
"Thuận đường đi dạo."
"Dạo mà cũng không gọi tôi?"
Lâm Kinh Chập không tiếp lời Cừu Phi, bước vào tiệm, nhìn quanh, dừng mắt ở sổ sách trước mặt Phan Lôi: "Tính sổ? Lâu thế vẫn chưa xong à?"
Dù Cừu Phi thích Lâm Kinh Chập, Phan Lôi vẫn không ưa vẻ làm cao của anh, suýt buông một câu "Liên quan gì đến anh?". Nhưng chưa kịp nói thì Cừu Phi trước Lâm Kinh Chập chẳng giữ bí mật, kể hết.
"Sổ không khớp, bọn tôi tính mấy lần, không biết sai chổ nào…"
Họ chưa yêu nhau, Lâm Kinh Chập dựa gì xen vào chuyện ở tiệm? Thằng chả là người ngoài! Cừu Phi đúng là rẻ rúng, sổ không khớp cũng kể Lâm Kinh Chập!
Tính mấy lần, hai người đổi nhau kiểm, sai khó lắm. Lâm Kinh Chập liếc góc tường tiệm. Dù hay đi ngang, đây là lần đầu anh vào trong, nhìn mãi, chậm rãi nói: "Tiệm không có camera à?"
Lúc mở tiệm, họ nghĩ có lắp camera không, nhưng tiệm đông, lúc nào cũng có người, tưởng không sao, nên không lắp.
"Có người trông tiệm suốt, cần camera làm gì?"
Lý lẽ gì vậy trời?
Lâm Kinh Chập thẳng thắn, không ngại Phan Lôi: "Người đông mới cần camera. Người nhiều, miệng bẩn, ai biết tay chân ai sạch?"
Cừu Phi vội nhìn Phan Lôi, sợ Lâm Kinh Chập nói thẳng làm gã nóng tính nổi khùng. Không ngờ Phan Lôi bình tĩnh, lẩm bẩm: "Lẽ ra nên lắp camera."
"Nếu các anh chắc chắn tính không sai, thì tiệm có trộm. Có thể là người ngoài, cũng có thể là người trong tiệm."
Dù khó nghe nhưng rất đúng. Nếu là người trong tiệm, ai cũng đáng nghi, sẽ rất khó coi.
"Haizzz, giờ sổ đã không khớp…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!