Cố Văn Chính đến đón Đào Yêu Yêu như thời gian đã hẹn.
Anh mặc quần màu đen đơn giản kết hợp với áo phông cùng màu, kích cỡ áo rộng nên có thể nhìn thấy bờ vai rộng vững chãi của anh. Anh đi một đôi giày màu trắng nhàn nhã khiến màu sắc tổng thể tươi sáng hơn, cổ tay đeo đồng hồ màu bạc thể hiện khí chất trưởng thành. Anh chỉ đứng đó nhưng cơ thể đã toát ra sự nổi bật, cực kỳ dễ làm người khác chú ý.
Khuôn mặt anh lại đẹp như vậy, cả người toát ra vẻ đẹp trai phóng túng, hoang dã, thỉnh thoảng có người đi qua nhìn thấy đều vô thức đứng lại để nhìn thêm vài cái.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tô Linh đánh giá hai người, cảm thán tạo hóa thật sự rất bất công, sao lại có thể dụng tâm tạo ra một cá nhân đặc biệt như vậy, còn hầu hết những người còn lại đều là những nét vẽ sơ sài.
Thoạt nhìn bề ngoài của họ, thật sự là một đôi trời sinh, rồi không biết con của họ sẽ đẹp thế nào! Tô Linh cảm thấy, nếu đứa bé không được sinh ra, quả thật cũng hơi đáng tiếc.
Đào Yêu Yêu lên xe, cô cài dây an toàn cẩn thận, rồi nhìn trộm sườn mặt của Cố Văn Chính. Cằm anh hơi nâng lên rất mê hoặc lòng người, ngón tay thon dài đặt trên vô lăng cũng khiến người ta động tâm, mặt đồng hồ màu bạc hình trọn cũng rất hợp.
Lạ thật đó, hôm nay cô cảm thấy anh quyến rũ hơn mọi khi.
Cố Văn Chính nhìn qua gương chiếu hậu thấy hành động mờ ám của cô, cảm giác phiền toái trong lòng càng ngày càng mãnh liệt hơn. Không nên như vậy, anh luôn là người bình tĩnh, nhưng dạo này lại thường xuyên cảm thấy buồn bực, mà ngọn nguồn của sự buồn bực đó, suy nghĩ kỹ càng thì thấy đều có liên quan đến Đào Yêu Yêu.
Anh vẫn không hiểu tại sao, chẳng lẽ bởi vì chút đặc biệt kia, hay bởi vì dục vọng sinh lý? Anh không đến nỗi ngay cả điều này cũng không kiểm soát được bản thân.
Thấy mặt Cố Văn Chính càng ngày càng nghiêm túc, giống như tâm trạng bỗng kém đi, Đào Yêu Yêu lo lắng hỏi: "Anh sao vậy? Em có cảm giác bỗng nhiên anh không vui."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Một tay Cố Văn Chính lái xe, tay kia thì mở nhạc, đồng thời anh nói: "Không có, em đừng đa nghi, nghe bài hát để thả lỏng tâm trạng nào."
Tiếng nhạc chậm rãi phát ra trong xe, là một bài hát rất cũ, Để Anh Chịu Gió Lạnh Thay Em của Lâm Ức Liên. Đào Yêu Yêu từng nghe bản cover, sau đó cô cũng nghe bản gốc, cảm thấy bản gốc có hương vị hơn. Thế nhưng cô không ngờ Cố Văn Chính cũng nghe thể loại nhạc này, không tránh khỏi ngạc nhiên nhìn anh.
Dường như là biết được nghi hoặc của Đào Yêu Yêu, Cố Văn Chính nói: "Bài hát này là bài hát mẹ tôi rất thích nghe, lúc nhỏ tôi nghe cùng bà ấy rất nhiều lần."
Giọng anh trầm trầm, lộ ra sự dịu dàng chưa từng có.
Đào Yêu Yêu có hơi hoảng loạn, anh kể chuyện lúc nhỏ với cô, nhắc tới mẹ anh, đây là thứ mềm mại giấu sâu trong lòng anh, có nghĩa bọn họ sẽ càng gần nhau hơn. Nhưng nhớ đến lúc vô tình cô nghe được một bí mật, cô có hơi bối rối.
"Ừ, em cũng rất thích bài này, không ngờ anh cũng thích."
Cố Văn Chính ám chỉ: "Điều em không ngờ tới còn nhiều lắm."
Hai người tới nơi, tạm thời do dự không biết nên đi đâu.
Cố Văn Chính nghĩ nghĩ: "Ông ta cũng không thiếu gì, em chọn đại một cái để tỏ vẻ là được rồi, đi vào xem đi, đồ của nam nhìn một cái là mua được rồi."
Đào Yêu Yêu đội mũ, đeo khẩu trang như trước, cô ăn mặc đơn giản thanh lịch. Nhưng có những người cho dù không nhìn thấy mặt, chỉ nhìn dáng người và khí chất, cũng biết đó là một người đẹp, Đào Yêu Yêu chính là người như vậy.
Cô và Cố Văn Chính đứng chung một chỗ, nam anh tuấn nữ xinh đẹp, khiến người ta vô thức chú ý nhiều hơn, cũng may không có ai không lễ phép nhìn chằm chằm vào họ, nên không bị nhận ra.
Đầu tiên họ đến cửa hàng G, chủ yếu bán các loại túi ví, đương nhiên cũng có các kiểu dây lưng, cà vạt.
Nhân viên cửa hàng rất nhiệt tình đến đây giới thiệu, Cố Văn Chính vẫy tay nói không cần, tự mình xem là được rồi.
Đào Yêu Yêu liếc mắt thấy nhân viên cửa hàng nhìn trộm ánh, ánh mắt không che dấu được sự hưng phấn.
Cô cầm một cái ví tiền nhìn xem, thật sự cô không có tìm hiểu gì về ví tiền của nam giới, cũng không nhìn ra được gì.
Cố Văn Chính lắc đầu: "Không nên mua ví tiền, không bằng xem cà vạt đi."
Đào Yêu Yêu lập tức để ví tiền trong tay xuống, cô đi đến khu vực cà vạt.
Cô liếc mắt một cái đã nhìn trúng một cái cà vạt màu đen có hoa văn, phía trên còn thêu hình lá trúc bằng chỉ màu bạc, vừa thanh lịch lại vừa tinh xảo. Trong đầu cô bỗng hiện lên hình ảnh Cố Văn Chính mặc âu phục đen và đeo chiếc cà vạt này, chắc chắn là rất đẹp!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!