Chương 48: (Vô Đề)

Đào Viên Viên đi một mình xuống lầu, nom có hơi hồn bay phách lạc. So với việc biết rằng bên cạnh Cố Văn Chính có phụ nữ, cô ấy phát hiện ra mình còn không thể chấp nhận người kia là Đào Yêu Yêu hơn.

Vì sao đến giờ cô ấy chưa từng nghĩ là giữa Yêu Yêu và Cố Văn Chính sẽ có quan hệ gì chứ? Rõ là cô ấy biết bọn họ có cơ hội tiếp xúc rất lớn, nhưng lại chưa từng nghĩ rằng quan hệ của bọn họ sẽ thân mật đến vậy.

Hình ảnh chưa bao giờ tưởng tượng ra đột ngột xuất hiện trước mắt, thậm chí cô ấy còn cảm giác được một kiểu phản bội.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Ngẩn ngơ, hỗn loạn, nhìn qua thì biểu cảm cô ấy rất bình tĩnh, nhưng hô hấp lại đang dồn dập, hơi thở không bình thường.

Cô ấy đang đứng trên bậc thang nhỏ, lại đột ngột trượt chân, té xuống, bụng thấy đau đớn một hồi, có ít cảm giác gì đó ấm nóng lan ra. Cô ấy đưa tay sờ vào, vừa đưa lên nhìn, lại thấy toàn máu tươi.

Cô ấy run rẩy bẩm số điện thoại của Cố Thiên Hồng.

Trên bàn cơm, Cố Thiên Hồng nhận được một cuộc điện thoại, chạy ra khỏi nhà mà suýt té ngã.

"Viên Viên bị ngã rồi!" Trong miệng ông ta la lên, rồi không quan tâm mà chạy ra ngoài.

Trong lòng Đào Yêu Yêu nghe một tiếng 'lộp bộp', lập tức cũng đứng lên theo.

Cố Văn Chính lại vững tâm như bàn thạch, chậm rãi kéo ghế ra đứng dậy, nói với Đào Yêu Yêu: "Đi, đi ra xem thử."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bước chân Đào Yêu Yêu vội vã, trong lòng loạn cả lên. Ánh mắt chị họ nhìn cô ban nãy đã khiến cô rất hoảng hốt, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, cô thật không dám tưởng tượng!

Cố Văn Chính chân dài, tuy chỉ đi không nhanh không chậm, nhưng vẫn theo kịp tiến độ của Đào Yêu Yêu.

Đào Yêu Yêu đuổi đến phía sau Cố Thiên Hồng. Từ đằng xa, cô thấy Cố Thiên Hồng ôm Đào Viên Viên lên, đầu đầy mồ hôi, vẻ ưu sầu, lo lắng.

Một mảng máu lớn nhuộm ướt quần áo.

Cố Thiên Hồng nhìn thấy Cố Văn Chính lập tức la to: "Chính Nhi, mau đi lái xe, đưa Viên Viên đến bệnh viện!"

Nhìn thấy vết máu trên tay Cố Thiên Hồng, Cố Văn Chính khựng ngay lại, cứ như bị đóng đinh vậy, mãi đến khi Đào Yêu Yêu đẩy nhẹ anh một cái, anh mới chợt tỉnh, nhíu mày, nhưng vẫn xoay người đi đến nhà để xe lấy xe.

Xe chạy như bay trên đường, Cố Thiên Hồng ôm Đào Viên Viên ngồi ở băng sau, không ngừng giục: "Nhanh lên chút! Nhanh lên chút!"

Sắc mặt Đào Yêu Yêu tái nhợt, hai tay siết chặt lấy dây an toàn, tốc độ xe quá nhanh khiến cô thấy buồn nôn.

Đợi họ lái một mạch vào đến bệnh viện thì đã vượt rất nhiều đèn đỏ.

Đã có nhân viên y tế đẩy giường cấp cứu ra đợi từ lâu, xe vừa tới, họ lập tức để Đào Viên Viên lên giường, đẩy vào phòng cấp cứu.

Vì không được có quá nhiều người chiếm chỗ trong phòng cấp cứu, Cố Văn Chính và Đào Yêu Yêu ngồi đợi trên ghế dài bên ngoài.

Trong đầu loạn cả lên, Đào Yêu Yêu quay đầu nhìn thoáng qua Cố Văn Chính, phát hiện anh đang mím môi thật chặt, sắc mặt lạnh nhạt. Trong phút chốc, cô như thấy lại một anh từng lạnh lùng nhìn chị họ nhảy lầu trước kia.

"Anh nói xem, hẳn chị họ sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Phải không?" Đào Yêu Yêu lẩm bẩm.

Một lát sau, anh lãnh đạm đáp một câu: "Phải xem phúc của cô ta."

Thời gian chờ đợi luôn dài đằng đẵng.

Cuối cùng, Cố Thiên Hồng cũng đi ra, biểu cảm thê lương, hình như trên mặt ướt đầm đìa, thoạt trông có lẽ đã khóc.

Vừa nhìn thấy Cố Văn Chính, ông ta như mới kìm được, nói: "Đứa bé mất rồi..." Trong âm cuối thoáng sự nức nở.

Trong lòng Đào Yêu Yêu như có một khối đá nện vào, nặng trình trịch.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!