Lúc cô đi vào, mọi người vẫn đang trò chuyện vô cùng sôi nổi, Kiều Ân Xuyên đang nói chuyện trên trời dưới đất với một em gái nào đó, giống như chưa hề xảy ra chuyện gì cả.
Cố Văn Chính vẫn ngồi ở chỗ cũ, dường như anh có một tấm chắn vô hình ngăn cách với mọi người xung quanh, tách khỏi đám người ồn ào bên ngoài, lạnh nhạt mà xa cách, tao nhã mà cao quý.
"Mọi người muốn đổi chỗ chơi không, đi Dạ Sắc được không?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khang Đình Vũ đưa ra đề nghị, họ cũng ăn xong khá lâu rồi, nếu cứ ở lại đây thì quả thật không có tí thú vị nào.
Vừa nghe đến Dạ Sắc, tất cả mọi người đều thấy hưng phấn. Đó là câu lạc bộ cao cấp kia không phải có tiền là vào được, còn phải xem thân phận của người vào, quan trọng nhất đó là nơi có tính riêng tư rất cao, công tác bảo mật được đặt lên hàng đầu.
Dùng con số ngàn vàng để hình dung cũng không đủ, bình quân đầu người đến đó cũng phải tiêu ít nhất năm chữ số, đúng thật là một nơi tốt để đốt tiền mà.
Thậm chí còn có rất nhiều người có địa vị kém, luôn ngấm ngầm so sánh với những người có địa vị cao hơn, xem ai lợi hại hơn, đôi khi còn làm ra những hành động khó hiểu, như khoe khoang chuyện mình được dẫn đến Dạ Sắc.
Bởi vậy có thể thấy được Dạ Sắc là một nơi xa hoa cỡ nào. Suy cho cùng, cũng không có mấy ai trong đám sinh viên có thể đi vào Dạ Sắc, nên bây giờ khi nghe thấy Khang Đình Vũ nói muốn dẫn họ đi, sao bọn họ có thể không hưng phấn cho được.
"Tớ còn có việc, không đi được, mọi người đi chơi vui vẻ."
Đào Yêu Yêu là người mở miệng đầu tiên, hôm nay đối với cô thật sự là quá dày vò rồi, cô không muốn tiếp tục chịu tra tấn nữa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Yêu Yêu, đi đi mà, khó lắm mới có cơ hội, có thể sẽ quen được một vài đạo diễn đó."
Tiểu Ngư nhỏ giọng khuyên cô.
Trái lại với cô, Tôn Tư Hàm rất sảng khoái: "Nếu Yêu Yêu bận thì để lần sau đi."
Đào Yêu Yêu xoa đầu: "Tớ hơi đau đầu, không đi được đâu, các cậu đi chơi đi."
Vẻ mặt Cố Văn Chính lúc này thoáng thay đổi, xem ra cô cũng không phải hết thuốc chữa, sau đó anh cũng lên tiếng:
"Đình Vũ, buổi tối tôi có việc riêng, không đi chơi được với các cậu. Hôm nay tôi mời, chi phí của các cậu cứ tính tôi."
Anh vừa dứt lời, Đào Yêu Yêu chỉ cần dùng mắt thường cũng có thể thấy được vẻ mặt Tôn Tư Hàm trở nên không được tốt lắm. Cô đoán chắc hẳn cô ta có ý tứ riêng với Cố Văn Chính.
Đào Yêu Yêu không đi thì bình thường, Cố Văn Chính không đi thì cũng bình thường, nhưng hai người cùng một lúc không đi, đã tập tức có người bàn tán, tuyệt đối không thể coi thường năng lực đánh giá người khác của một người được.
Tôn Tư Hàm hơi đăm chiêu nhìn thoáng qua Đào Yêu Yêu, nhưng rất nhanh đã thu hồi cảm xúc.
Hôm nay người đứng ra là cô ta, nên phải tiếp đãi nhóm người này cho cẩn thận.
"Nếu cậu Cố mời, vậy tôi sẽ không khách sáo, cảm ơn cậu Cố!"
Cô ta cười rất ngọt ngào, nụ cười rạng rỡ đến động lòng người.
Tôn Tư Hàm rất thông minh khi nói ra những lời này, giống như là Cố Văn Chính đặc biệt mời mọi người vì cô ta, nhưng cuối cùng lại chọn không đi.
Hôm nay vốn là cô ta mời, nếu Cố Văn Chính không chi tiền, vậy người bỏ tiền ra sẽ là cô ta, tính ra lời cô ta nói cũng không thiệt gì. Nhưng cô ta lại cố ý ghép mình và Cố Văn Chính vào một chỗ, thật sự là biết cách ăn nói mà.
Khang Đình Vũ khó tránh khỏi mất hứng, thật ra anh ta căn bản không muốn giao du với đám người này, nhưng không còn cách nào khác, là do anh ta mở miệng đề nghị trước, bây giờ muốn từ chối thì cũng không thể.
Đào Yêu Yêu là người gọi xe như trước, chuẩn bị quay về trường, thời gian cũng không còn sớm nữa, đúng lúc đi ngủ cho đẹp da.
Cố Văn Chính nhìn chằm chằm Đào Yêu Yêu lên xe, anh bình tĩnh nhìn một lúc rồi nhíu mày. Mãi đến khi xe đã đi xa, anh mới xoay người đi về phía chiếc xe Audi A6 của mình ở bên cạnh, mở cửa ra rồi ngồi vào.
Chiếc xe màu xám bạc nhẹ nhàng rời khỏi khách sạn Royal Court.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!