Chương 17: (Vô Đề)

"Con đĩ thối, dám đánh tao!"

Lý Hách Man lau vết máu trên mặt, càng thêm hung hãn, điên cuồng lao về phía Đào Yêu Yêu.

"Xoẹt", là tiếng áo khoác bị xé rách.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đào Yêu Yêu cảm thấy ớn lạnh trước ngực, cô bất giác che ngực rồi nhìn người đàn ông bê bết máu với vẻ mặt đầy sợ hãi. Cô vô cùng hoảng loạn, nếu phải chịu điều này thì cô chắc chắn sẽ giết anh ta trước khi chết!

"Cứu với! Có ai không? Cứu tôi với!"

Tiếng kêu cứu ầm ĩ, biết đâu còn một tia hy vọng, cô cầu mong ai đó sẽ nghe thấy và đưa cô ra khỏi đây.

"Rầm!"

"Rầm!"

Có tiếng đập cửa, có người đang đập cửa!

Thật sự có người tới, trong lòng nóng lên, cô đột nhiên như có thêm sức lực, ném quần áo vào mặt Lý Hách Man, rồi xoay người xuống giường chạy về phía cửa.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Cứu! Cứu tôi với!" Đào Yêu Yêu càng hét lớn hơn.

"Mẹ kiếp, đừng kêu nữa!"

Lý Hách Man túm lấy cô từ phía sau, sau đó là tiếng "chát". Một cái tát vào mặt, Đào Yêu Yêu hoàn toàn mê man.

Lúc này, Triệu Hồng Lôi mới chậm rãi từ trong phòng tắm đi ra, ông ta vừa lau người vừa nói: "Hách Man, đối xử với người đẹp dịu dàng một chút, đừng đánh hỏng, ai đang gõ cửa bên ngoài vậy?"

Ông ta vừa nói xong, cánh cửa đã "rầm" một tiếng đổ xuống.

Sắc mặt của Cố Văn Chính u ám, anh vội vàng đi vào bên trong.

Lúc này Triệu Hồng Lôi há to miệng, sững sờ nhìn tất cả những chuyện xảy ra. Cố Văn Chính phớt lờ ông ta đi thẳng đến chiếc giường lớn.

Lý Hách Man đang nằm trên người Đào Yêu Yêu, dưới người anh ta là tiếng khóc nghẹn ngào.

Cảnh tượng này có tác động quá lớn, trong nháy mắt máu trong người anh dâng trào, vừa nôn nóng vừa tức giận.

Anh kéo tên cầm thú đang bắt nạt Đào Yêu Yêu lên, đấm mạnh vào người rồi đá anh ta ra ngoài.

Lý Hách Man kêu lên một tiếng rồi ngất đi, cú đá đó đã đạp trúng vào thằng nhỏ của anh ta.

Đôi mắt Đào Yêu Yêu nhòe đi vì nước mắt, nhưng cô vẫn nhận ra người trước mặt mình là Cố Văn Chính.

Trong phút chốc, mọi cảm xúc ùa về, suy cho cùng cô cũng chỉ là một cô gái hai mươi tuổi mà thôi. Lúc trước còn cố kìm nén, nhưng bây giờ cô không nhịn được nữa mà bật khóc.

Triệu Hồng Lôi thấy Lý Hách Man ngã xuống đất không dậy nổi, thì lập tức hốt hoảng quấn khăn tắm chạy tới.

"Cậu Cố, có gì thì từ từ nói chuyện, lần này cậu ra tay quá tàn nhẫn rồi."

Đôi mắt Cố Văn Chính hơi nheo lại, khuôn mặt đầy lạnh lùng. Anh tiện tay xắn tay áo lên, lộ ra chiếc đồng hồ nổi tiếng tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo. Anh không nói một lời, đi tới đá vào cái bụng mập mạp của Triệu Hồng Lôi.

Triệu Hồng Lôi kêu thảm thiết rồi ngã xuống đất.

Cố Văn Chính nói với vẻ lạnh lùng: "Nếu tôi ra tay tàn nhẫn thì không chỉ đơn giản là đá chân như vậy đâu. Nếu cô ấy xảy ra chuyện gì, hai người đừng nghĩ sẽ được yên!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!