Chương 13: (Vô Đề)

Hứa Trân Ni nhìn theo hướng ngón tay chỉ.

Tần Hoài vẫn đẹp trai như trước, chỉ tiếc trong mắt cô ta, mặt mũi của người nọ dù trước dù sau vẫn non tơ, tác phong làm việc cũng chưa hoàn toàn trưởng thành, vốn chẳng phải là gu của cô ta.

Người phụ nữ đứng bên cạnh anh ta thì khá thú vị, còn mang vòng hoa nạm kim cương tạo hiệu ứng giống như vương miện trên đầu cô ta.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hứa Trân Ni cầm một ly rượu vang đỏ, dùng tư thái tao nhã đi về phía Tần Hoài và Đào Yêu Yêu.

"Tần Hoài, đã lâu không gặp." Hứa Trân Ni chào hỏi trước, đôi môi đỏ rực, xinh đẹp động lòng người.

Tần Hoài cũng mỉm cười: "Cô Hứa, đã lâu không gặp, cô ngày càng xinh đẹp hơn rồi."

Tần Hoài kéo Đào Yêu Yêu đến trước mặt: "Giới thiệu với cô, đây là bạn gái tôi Đào Yêu Yêu, Yêu Yêu, đây là Hứa Trân Ni, bạn của anh."

"Cô Hứa, xin chào..." Đào Yêu Yêu bất chấp gượng gạo mà chào hỏi.

Hứa Trân Ni đánh giá Đào Yêu Yêu từ trên xuống dưới, khỏi nói, đúng thật là dáng vẻ không tệ.

Chỉ là đột nhiên, cô ta đổi sắc mặt, lạnh lùng nói: "Khuôn mặt này, tôi không thích lắm."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Dứt lời, Hứa Trân Ni giơ ly của mình lên, hơn phân nửa ly rượu vang đỏ không còn một giọt, đổ cả lên đầu Đào Yêu Yêu.

Trước biến cố đột ngột này cũng không ai kịp phản ứng.

Lý Tuyết che miệng mình lại, suýt chút nữa kêu lên. Cô ta biết từ trước đến nay Hứa Trân Ni luôn bá đạo, nhưng không ngờ cô ta lại đổ cả ly rượu vang đỏ lên đầu bạn gái Tần Hoài ngay trước mặt nhiều người như vậy.

Chất lỏng mang theo màu sắc theo tóc trượt xuống, trên mặt Đào Yêu Yêu phủ đầy rượu vang đỏ, váy trắng cũng bị nhuộm màu. Cô đưa tay lau chất lỏng trên mặt, vô cùng chật vật.

Sắc mặt Tần Hoài lập tức thay đổi: "Hứa Trân Ni, cô quá đáng rồi đấy!"

Hứa Trân Ni vuốt tóc, hời hợt nói: "Vậy thì sao, anh mang theo người tới khoe khoang, phải chuẩn bị đầy đủ."

"Đào Yêu Yêu, cô là kẻ ngốc sao? Đứng ở đây cho người ta tạt rượu? Đừng để mất mặt ở chỗ nãy nữa, đi ra ngoài." Không biết từ khi nào, Cố Văn Chính đi tới bên này.

Vốn đã không chịu nổi nữa, lúc này nghe được lời của Cố Văn Chính, lại càng cảm thấy ấm ức, Đào Yêu yêu bắt đầu vô thức rơi nước mắt, nhưng nước mắt trộn lẫn với rượu vang đỏ, nhìn cũng không ra.

Chợt nghe thấy giọng nói của Cố Văn Chính, Hứa Trân Ni không kìm được liếc mắt, ba năm không gặp, người đàn ông này trưởng thành càng thêm mê người.

Đôi mắt thâm thúy phảng phất như có biển rộng, bên trong là sóng bão mãnh liệt, sống mũi cao thẳng, dáng hình cánh môi hoàn mỹ, ngũ quan như tác phẩm nghệ thuật điêu khắc, tràn ngập hơi thở của đàn ông, ngay cả giọng nói cũng có âm điệu như bass đàn dương cầm bình thường.

"Hi, đã lâu không gặp." Hứa Trân Ni làm như không có chuyện gì xảy ra, chào hỏi Cố Văn Chính.

Cố Văn Chính liếc nhìn Hứa Trân Ni: "Hôm nay cô quá đáng rồi."

Hứa Trân Ni bĩu môi: "Cô ta có quan hệ gì với anh?"

Cố Văn Chính không trả lời, nắm lấy tay Đào Yêu Yêu muốn đi ra ngoài, Tần Hoài ngăn cản.

"Người là tôi dẫn đến, dựa vào cái gì mà đi theo anh?"

"Cho nên, anh mang cô ấy tới là để cho cô ấy chịu nhục?"

"Tôi cũng không ngờ Trân Ni lại như vậy."

Cố Văn Chính không để ý tới Tần Hoài nữa, quay đầu nhìn về phía Đào Yêu Yêu: "Đào Yêu Yêu, cô có đi hay không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!