Sáng hôm sau Lam Tư đã rời đi sớm . Tùy Tâm uể oải ngồi dậy đi vào phòng tắm . Hơn mười phút sau cô bước khỏi phòng bằng vẻ mặt tươi tỉnh .
Bước xuống sảnh chính chỉ thấy Lam Tư ngồi cầm tờ báo đang đọc , cạnh bàn có ly cà phê còn đang bóc khói .
Tùy Tâm bước xuống mang chút thắc mắc , cô chưa bao giờ thấy Lam Tư đọc báo , chẳng phải anh chỉ nắm tin tức qua lời báo của Ảnh và Lam Đàm hay sao ?
Hôm nay trông anh thật thảnh thơi trên chiếc ghế sofa rộng lớn . Nét mặt cũng hòa nhã , hình như có chút nét tươi rối còn động trên khóe miệng anh .
Đang chăm chú nhìn vào tờ báo , nghe tiếng bước chân , Lam Tư dời tầm nhìn sang cầu thang .
Hôm nay Tùy Tâm mặc một bộ đồ đen từ trên xuống dưới , trong cô như một hắc ám ma thuật , nhưng màu đen của y phục lại làm tôn màu da trắng sáng của cô , son môi đỏ đậm trông thật kiêu sa quyến rũ. Tóc được buộc cao lại gọn gàng trông rất tươi trẻ cuống hút .
Bỏ tờ báo trong tay xuống , Lam Tư mỉm cười gọi cô :
-em qua đây.
Tùy Tâm nghe tiếng gọi của Lam Tư bèn đi lại . Lúc này đến gần anh cô mới thấy kế bên chiếc sofa là một cái hòm đựng đồ trông cũng khá lớn , không biết trong đó đựng gì nhỉ ?
Tùy Tâm chỉ tay vào cái hòm đó hỏi -đó là gì ? .
Ánh mắt Lam Tư không rời khỏi người Tùy Tâm mà trả lời -
"cho em đấy , mở ra thử xem".
Tùy Tâm lúc này ngạc nhiên nhìn Lam Tư , lão đại như anh lại tặng quà cho Tùy Tâm cô ư ?
Trong đó không phải là một con mãng xà khổng lồ đang nằm chứ ?
Hay là một con nhện to đùng chuẩn bị tư thế nhào ra khi mở ? Ôi , trí tưởng tượng của cô thật phong phú !
Tùy Tâm há hốc mồm nhìn chiếc hòm kì quái bí mật kia .
Anh trông thấy bộ dạng cảnh giác của cô lại đâm mắc cười . -
"em làm gì mà căng thẳng dữ vậy ?".
Tùy Tâm hơi ấp úng chỉ vào cái hòm kia -
"chắc không phải là điều gì ghê tởm đấy ?".
-em mở ra thì biết. Ý cười của Lam Tư ngày càng rõ rệt , khóe mắt anh tạo nên đường cong đẹp đẽ mê người , như ma thuật , như huyền bí .
Tùy Tâm liếc Lam Tư một cái rồi đến mở chiếc hòm kia ra .
Bên trong là một số vũ khí được sắp xếp cẩn thận .
Tùy Tâm lúc này hơi bất ngờ vì độ hoàng tráng của những món đồ này , quá khoa trương , quá hoa mỹ , nói chung là quá đẹp .
Một đứa hay trộm đồ như Tùy Tâm cô , có được những món đồ mạnh mẽ nguy hiểm thế này , chẳng phải là hổ mọc thêm cánh sao .
Tùy Tâm kích động cầm một con dao ngắn lên , cẩn thận chạm tay lên lưỡi dao sắc bén .
Lam Tư nhìn thấy sự kích động của cô liền muốn trêu chọc một lát -
"những thứ đồ này là dùng thép CPM S90V để rèn , là một thứ kim loại hơi bị hiếm , em dùng cho cẩn thận vào".
Tùy Tâm nghe nói đến đồ tốt liền kích động ra mặt , nụ cười cứ mỉm mỉm trên môi trông rất buồn cười -thật hay giả vậy. "không tin à , vậy thôi , tôi lấy lại tặng cho Ảnh". Lam Tư giả đò chòm người tới lấy lại , làm cho Tùy Tâm xém giật mình thót tim , thứ đồ quý vậy , sao dễ để cho người khác lấy được chứ ?"đừng , đồ này tôi nhận , tôi nhận tất".
Tùy Tâm tươi cười rạng rỡ như đóa hoa anh đào nở sau một đêm gió rét . Cô cầm con dao lên một cách cẩn thận rồi múa mồm mép khoa trương ."lão đại , anh xem đi , những món đồ này thật quá là đẹp , nếu đẹp như vậy thì chỉ thích hợp với tôi thôi . Anh nói tặng cho tôi rồi thì không được rút lời lại".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!