Chương 12: (Vô Đề)

Bố mẹ tôi thì già rồi, sức lực chẳng còn bao nhiêu, mẹ tôi thỉnh thoảng gửi chút tiền hỗ trợ cũng chẳng đủ.

Mỗi ngày trôi qua, tâm trạng của Kỷ Tang Ninh càng tệ.

Cô ta càng lúc càng hay tự làm đau mình, thường xuyên hỏi Tạ Yến Lễ có phải đang hận cô ta, có trách móc gì không.

Dù Tạ Yến Lễ cố giải thích thế nào, cô ta vẫn không tin.

Mà Tạ Yến Lễ mỗi ngày đều phải chạy vạy làm đủ việc nặng nhọc, sức lực cạn kiệt, đầu óc rối tung, đã chẳng còn cách nào gánh thêm nữa.

Anh ta càng ngày càng mất kiên nhẫn với Kỷ Tang Ninh.

Mâu thuẫn bùng nổ là khi Tạ Yến Lễ cuối cùng cũng tìm được một công việc làm thêm trong quán bar.

Vậy mà ở đó, anh ta lại bắt gặp Kỷ Tang Ninh đang hôn một người đàn ông khác.

Anh lao tới đ.ấ. m gã kia một cú, lập tức bị đám đàn em của hắn đè xuống.

Trong lúc hỗn loạn, không biết ai đã vung ghế đập thẳng vào người anh ta.

Chân trái gãy ngay tại chỗ.

Sau đó, gã đàn ông kia có bồi thường chút tiền.

Còn Kỷ Tang Ninh thì dứt khoát dọn khỏi căn phòng thuê của họ.

Trước khi đi, cô ta chỉ trích anh ta:

"Tạ Yến Lễ, em thật sự không còn cách nào khác nữa. Em chỉ cảm thấy mình sắp kéo anh c.h.ế. t chìm rồi… Em chỉ còn cách này thôi. Kiếp này em có lỗi với anh, kiếp sau em sẽ trả."

Cô ta ra đi mà không một chút lưu luyến.

Chỉ để lại căn phòng ẩm thấp bừa bộn, ngập mùi mốc meo.

Tạ Yến Lễ nhìn bản thân trong gương phòng tắm, thấy mình xa lạ đến mức kinh hãi.

Anh ta tự hỏi, mình sao lại thành ra thế này?

Đêm đó, anh uống rất nhiều, rất nhiều rượu.

Trong men say, anh gọi cho Kỷ Tang Ninh, nói muốn gặp lần cuối.

Nói rằng anh vẫn không buông bỏ được cô ta, muốn tặng cô ta một món quà "đáng nhớ cả đời".

Có lẽ Kỷ Tang Ninh quá tự tin, nghĩ rằng Tạ Yến Lễ thật sự vẫn còn yêu mình.

Nên cô ta hớn hở đi gặp anh.

Kết quả là, ngay khi vừa đến, cô ta bị anh tạt nguyên một chai axit vào mặt.

Gương mặt gần như bị hủy hoại hoàn toàn.

Tạt xong, Tạ Yến Lễ phóng xe máy bỏ chạy.

Trớ trêu thay, tiền mua chiếc xe máy đó lại chính là tiền bồi thường từ gã đàn ông trong quán bar.

Anh ta không có kế hoạch gì cụ thể, lang thang ngủ một đêm dưới một chiếc cầu vượt vắng người.

Đêm ấy, anh nằm mơ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!