Chương 5: (Vô Đề)

Giao dịch?

Chỉ trong vài câu ngắn ngủi, tình hình đã thay đổi quá nhanh. Nhưng phản ứng của Tạ Linh lại rất nhanh nhạy. Y nhìn về phía phòng khách, mỉm cười:

"Thẩm sư huynh mời, ta tất nhiên vui lòng. Hơn nữa, có lẽ giữa chúng ta còn có hiểu lầm gì đó, chi bằng ngồi xuống nói rõ luôn một thể."

Y nghiêng đầu phân phó:

"Hắc ưng, mang người hầu đi chuẩn bị phòng khách, lấy loại trà ngon nhất ra tiếp đãi."

Hắc ưng hiểu ý, đi trước một bước vào phòng khách. Vừa sắp xếp vừa âm thầm kiểm tra xem có ẩn trận hay cạm bẫy nào không.

Sau khi kiểm tra xong, người hầu dâng lên loại linh trà thượng phẩm, hương trà lan tỏa thơm ngát. Những người còn lại đều lui ra, trong phòng chỉ còn lại hai người Thẩm Từ Thu và Tạ Linh.

Trà được dâng là loại thượng hạng: Tuyết Mầm Đỉnh, chỉ cần ngửi thôi đã thấy thần thức nhẹ nhàng, đầu óc tỉnh táo. Thẩm Từ Thu hơi bất ngờ không ngờ tu vi của Tạ Linh đã bị phế mà vẫn có tiền đến mức này.

Thực ra, hắn không biết rằng Tạ Linh đã xuyên tới thế giới này được một năm, trong khoảng thời gian đó chẳng làm gì ngoài việc gom góp tài sản để chuẩn bị cho tương lai. Trước khi bị phế, y còn tận dụng thân phận cao quý để gom linh thạch, linh dược và đủ loại thiên tài địa bảo, tích góp đầy đủ cả.

Hiện giờ dùng hai chữ để miêu tả Tạ Linh là đủ: Giàu sụ. Cực kỳ, vô cùng, hết sức giàu.

Thẩm Từ Thu không động vào chén trà, chỉ nhàn nhạt hỏi thẳng vào vấn đề:

"Ta muốn "Vũ Thần Lệ" của Khổng Tước tộc. Đổi lại, ta sẽ đảm bảo an toàn cho ngươi trong thời gian dưỡng thương ở Ngọc Tiên Tông. Những phiền phức đến từ Yêu Hoàng Cung, ta sẽ thay ngươi ngăn chặn. Nếu ngươi cần gì để khôi phục tu vi, cứ nói với ta."

Thẩm Từ Thu ngừng một chút, nói tiếp:

"Đến lúc thích hợp, chúng ta sẽ hủy bỏ hôn ước. Thế nào?"

Tạ Linh tay đang rót trà chợt khựng lại, sau đó từ tốn đặt ấm trà xuống, dùng quạt gõ nhẹ vào lòng bàn tay:

"Giờ ai ai cũng biết ta đã bị phế, ngay cả thần y Yêu Hoàng mời đến cũng bó tay. Thẩm sư huynh, sao ngươi lại tin ta còn có thể khôi phục tu vi?"

Thẩm Từ Thu nhìn thẳng vào mắt y:

"Ngươi có khôi phục được hay không, ta không chắc. Nhưng ta biết ngươi không giống kẻ cam chịu số phận hay tự buông xuôi."

Tạ Linh cong môi, khẽ cười:

"À, vì ta trông có vẻ thong dong tự tại? Có lẽ ta đã nghĩ thông rồi, thật sự muốn buông bỏ."

Thẩm Từ Thu cụp mắt, giọng nhàn nhạt:

"Vậy là ta nhìn nhầm."

Không gian lập tức yên ắng, hơi thở cũng như lắng lại.

Tạ Linh siết nhẹ quạt xếp trong tay. Thẩm Từ Thu đúng là vai ác, nhưng vai ác chưa chắc không dùng được.

Nếu muốn khôi phục tu vi sớm, y thật sự cần sự giúp đỡ của Thẩm Từ Thu. Nếu Thẩm Từ Thu đã mở lời, y sẽ không cần đợi tới nửa năm sau mới có cơ hội.

Chỉ là… liệu vai ác có đang đào hố chờ sẵn?

Y nghĩ qua nghĩ lại, cuối cùng vỗ nhẹ quạt xuống bàn:

Nam Cung Tư Uyển

"Được, ta chỉ có một điều kiện, ta muốn được tự do sử dụng Nguyệt Hoa Tuyền."

Nguyệt Hoa Tuyền có tác dụng dưỡng nguyên hồi khí cực mạnh, nhưng là nơi đặc biệt của Ngọc Tiên Tông, không phải đệ tử truyền thừa chính tông thì không được tùy tiện sử dụng. Chỉ có người thuộc dòng Huyền Dương Tôn mới được ra vào tự do.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!