Chương 4: (Vô Đề)

Đi chịu ch·ết… à không, là đi làm nhiệm vụ bồi thường, cũng đâu cần gấp gáp nhất thời.

So với đoàn tiễn đưa rầm rộ của Yêu tộc, bên Ngọc Tiên Tông đến đón người chỉ lèo tèo vài kẻ, cầm đầu là Thẩm Từ Thu, sau lưng cách nửa bước theo sau là Úc Khôi  sắc mặt đã đen đến độ chẳng thể đen hơn được nữa còn lại đều là vài người cho đủ số.

Bất quá đừng thấy bên Yêu tộc phô trương khí thế như vậy, đến lúc giao người xong xuôi, cũng chỉ để lại cho Tạ Linh một tên thị vệ cùng hai hạ nhân. Với phong thái nhất bài diện của hoàng thất Yêu tộc, việc này đủ chứng minh địa vị của Tạ Linh đã rớt không phanh, chẳng khác nào một quân cờ bị người ta tuỳ tay đẩy tới đẩy lui.

Nguyên thân Tạ Linh là con trai duy nhất của Yêu hoàng và Khổng Tước yêu, mang đơn linh căn hệ hoả, xuất thân tôn quý, tư chất cũng cực kỳ xuất chúng. Nếu không phải tu vi rơi xuống vực sâu, thì đám huynh đệ tỷ muội trong hoàng tộc nào có ai có thể sánh bằng?

Một vị Đại Thừa hộ tống y đến nơi lắc đầu thở dài trong lòng. Gã đi phía trước, thuận miệng truyền đạt lời dặn của Yêu hoàng:

"Điện hạ, bệ hạ có lời, mong ngài an tâm dưỡng thương trong Ngọc Tiên Tông, tự biết lo cho bản thân."

Tạ Linh ngoài cười trong không cười:

"Ta thay mặt cả nhà cảm tạ hắn."

Chung quanh tức khắc: "……"

Ngay cả lần đầu nghe kiểu chửi người mới mẻ như vậy, Thẩm Từ Thu cũng nhịn không được khẽ nhìn sang Tạ Linh, mắng người mà tao nhã như thể đang đọc thơ, thật sự thú vị.

Đại Thừa kia giật giật khóe miệng:

"Ngài… cũng là người nhà bệ hạ."

Tạ Linh giơ quạt xếp, phòng bị toàn thân bật chế độ cảnh giới:

"Cho nên ta cảm tạ chính ta, có gì không ổn?"

Một kẻ đã phế mà còn dám ngông cuồng như vậy, nếu không vì còn chút giá trị lợi dụng… Đại Thừa kia hít sâu một hơi:

"Không… hỏi nữa."

Thẩm Từ Thu tự nhận mình không giỏi ăn nói, nhưng thấy Tạ Linh đối đáp trơn tru, lại nhịn không được mà nhiều lần liếc nhìn thêm.

Tạ Linh phát hiện mình đang bị vai ác quan sát đánh giá, bề ngoài thì điềm nhiên như không, kỳ thực tay nắm quạt kia cũng chẳng dám cử động nửa phần.

Đưa tiễn xong đoàn người Yêu tộc, Thẩm Từ Thu bảo đám đệ tử lui xuống, chỉ giữ lại Úc Khôi, rồi cùng dẫn đoàn người của Tạ Linh nhập môn.

Ngọc Tiên Tông địa thế rộng lớn, đại điện và phong mạch san sát. Đệ tử trong môn hoặc ngự kiếm thuận gió, hoặc cưỡi linh thú bay lượn. Tạ Linh hiện giờ không thể ngự kiếm, Thẩm Từ Thu liền thả một con tiên hạc chở hắn, còn bản thân và Úc Khôi ngự kiếm đi trước.

Tiên hạc vô cùng ngoan ngoãn, lại đặc biệt yêu thích huyết thống yêu tộc mạnh mẽ như Tạ Linh. Y vừa ngồi lên, liền nghe đệ tử theo Thẩm Từ Thu phía sau khẽ hừ mũi cười khinh thường một tiếng.

Tạ Linh liếc qua một cái, không biểu hiện gì, nhưng lặng lẽ mở giao diện hệ thống tra tư liệu nhân vật.

Úc Khôi, sư đệ của Thẩm Từ Thu, tu vi Kim Đan sơ kỳ, trận doanh bên phe chính.

Theo nguyên tác, đến giữa truyện, vai chính và Ngọc Tiên Tông sẽ trở nên thân thiết, có nhiều lần tiếp xúc với Úc Khôi. Khi ấy, vai chính đã từ phế vật lột xác hóa long, nên Úc Khôi đối với hắn khách khí lễ độ, phong phạm đại gia.

Kết quả hiện tại nhìn thấy y tu vi rớt xuống đáy, liền lập tức trở mặt khinh khi?

Tạ Linh nhẹ gõ quạt xếp vào lòng bàn tay: loại "phe chính" này, còn phải cân nhắc lại.

Huống hồ vừa rồi y mới nghe Hắc ưng báo cáo: Thẩm Từ Thu chính miệng chọn mình làm vị hôn phu. Một phế vật nổi danh toàn giới như y, vì sao lại được chọn? Đỉnh Kiếm Tông Ôn Lan không thơm hơn sao?

Trong nguyên tác chưa từng nói vì sao Thẩm Từ Thu phải g.i.ế. c Ôn Lan. Nếu là Ôn Lan tự tìm đường c.h.ế. t thì còn dễ giải thích. Nhưng nếu chỉ vì mang danh vị hôn phu mà bị hắn ra tay xử lý… Tạ Linh chỉ thấy trong lòng một mảnh giá lạnh.

Xui xẻo tới mức này, chẳng những xuyên sai vai chính, mà còn xuyên thành thế thân chịu chết.

Khi đoàn người đến Lãnh Phong, Thẩm Từ Thu đưa họ vào cư trú. Dù được cả ngọn núi, nhưng trên phong chỉ có hai viện: một viện là phòng ở và nơi tu luyện của Thẩm Từ Thu, viện còn lại là chỗ tạm cư cho khách, chỉ cách một bức tường hoa, cảnh sắc thanh u, khí tức trầm tĩnh, có hồ nước, có tiểu kiều, bóng cây lắc lư, không chê vào đâu được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!