Huyền Dương Tôn cũng không cho rằng Tạ Linh đi cùng Thẩm Từ Thu lên núi tuyết thì có thể giúp ích gì. Dù trên người y có vài món đồ không tệ, nhưng tu vi chỉ mới Trúc Cơ tầng hai, một khi linh lực cạn kiệt, gặp khí lạnh nơi núi tuyết cũng chỉ như bị lửa nhỏ dập tắt.
Bởi vậy, lão chỉ liếc Tạ Linh qua loa một cái, không để vào mắt.
Tuy trong lòng vẫn có chút bất ngờ khi thấy tên tiểu tử này dám nhìn thẳng vào mắt mình.
Huyền Dương Tôn vung tay c.h.é. m xuống một đạo pháp quyết.
Thẩm Từ Thu lập tức run rẩy toàn thân đan điền và kinh mạch bị phong bế, mấy ngày tới sẽ hoàn toàn không thể vận dụng linh lực.
"Chờ ngươi xuống núi, tự nhiên sẽ được giải." Huyền Dương Tôn trầm giọng nói.
"Vâng." Thẩm Từ Thu cúi đầu đáp.
Mộ Tử Thần bị Tạ Linh chen ngang, không thể nói tiếp, còn bị đệ tử Nhược Thủy Tông giữ lại, lo hắn cũng bị phạt theo. Vì vậy, cuối cùng chỉ có Thẩm Từ Thu chịu trừng phạt.
Hành Thủy Tiên Tôn thở dài, yến tiệc đã tàn, Bí Các cũng đã mở, các tông môn lần lượt đứng dậy chào từ biệt.
Nam Cung Tư Uyển
Mộ Tử Thần mắt đỏ hoe, đi tới muốn nắm tay Thẩm Từ Thu, vẻ mặt vô cùng áy náy:
"Thực xin lỗi sư huynh… tất cả đều là vì ta ——"
Nhưng Thẩm Từ Thu lặng lẽ né tránh, như thể vẫn đang đau lòng vì cái c.h.ế. t của Úc Khôi. Hắn không nói lời nào, chỉ lắc lắc đầu.
Mộ Tử Thần khựng lại trong giây lát, rồi nghĩ đến tâm trạng hiện tại của Thẩm Từ Thu nên không dám làm quá. Hắn rút tay về, lau lau khóe mắt:
"Ta còn phải ở lại Nhược Thủy Tông một thời gian, tông chủ bảo sẽ giao lại vài món đồ của cha mẹ ta. Sư huynh, nửa tháng sau ta sẽ về Ngọc Tiên Tông tham gia khảo hạch, đến lúc đó gặp lại."
Thẩm Từ Thu gật đầu.
Mộ Tử Thần thấy Huyền Dương Tôn không chú ý tới bên này, liền lén mở lòng bàn tay, nhét cho Thẩm Từ Thu một vật nhỏ:
"Sư huynh, cái này sau khi được linh lực kích phát có thể giữ ấm mấy ngày, ta đã kích hoạt rồi, huynh mang theo đi."
Thẩm Từ Thu không đưa tay nhận lấy:
"Tấm lòng của ngươi ta ghi nhận, nhưng món này tự ngươi giữ lại đi."
Mộ Tử Thần định mở miệng nữa:
"Sư—"
"Sư tôn đang nhìn tới." Thẩm Từ Thu nói thẳng.
Mộ Tử Thần lập tức rụt tay lại.
Thẩm Từ Thu vốn định cứ vậy xoay người rời đi, bước chân khựng lại một chút, rồi nói thêm một câu:
"Chuẩn bị khảo hạch cho tốt."
Mộ Tử Thần nghe xong thì liền vui vẻ ra mặt, ngoan ngoãn gật đầu:
"Ân!"
Tạ Linh vẫn đứng một bên nhìn, quạt xếp nằm yên trên tay, không nói lời nào.
Sau đó, Thẩm Từ Thu trở về nhập đoàn đệ tử Ngọc Tiên Tông, cùng nhau bước lên phi chu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!