Mọi người một đường đi vào đào nguyên Xuân Cư Đồ, ban đầu còn khá yên ổn, sau lại có vài cơ duyên bất ngờ rơi trúng người Tạ Linh.
Tạ Linh thu lấy một hai cái, còn hào phóng chia phần cho mấy tiểu sư đệ mới nhập môn cứ bám theo bên cạnh gào khóc đòi ăn.
Những người khác tuy rằng hâm mộ đỏ mắt, trong lòng dậy sóng, nhưng cũng không xuất hiện loại người thấy cơ duyên lớn liền nổi lòng tham, đánh nhau cướp giật, cho nên dọc đường đi coi như bình yên vô sự.
Chỉ là khi đến trước Xuân Cư Đồ bức tranh đào nguyên kia thì ai nấy lại không dễ dàng nhường bước.
Bức tranh này toả ra linh quang ôn hòa nhưng thuần khiết, ai chạm vào cũng có thể nhập tranh, mà trong tranh chính là một thế giới khác hoàn toàn. Người vào trước tự nhiên sẽ chiếm được nhiều lợi thế hơn kẻ vào sau, ai cũng hy vọng mình là người dẫn đầu, có thể đoạt lấy cơ duyên sớm nhất.
Chỉ có đoàn người Vấn Thiên Tông là vẫn ung dung thong thả, không hề có ý định tranh giành. Một vị tu sĩ khí độ như gió mát dưới trăng giơ tay ra hiệu, làm tư thế "thỉnh mời", nói rõ ý tứ: xin mời chư vị cứ tự nhiên vào trước.
Ba vị đại sư huynh của ba tông môn còn lại đều đang đứng đó, sau lưng là tán tu và đệ tử các tiểu môn phái, nhưng không ai dám chủ động xông lên. Dù sao thì những người dưới ba mươi tuổi có tu vi mạnh nhất còn chưa mở miệng, bọn họ cũng không tiện giành trước.
Một người có tính tình ôn hoà nhìn Thẩm Từ Thu rồi lại liếc sang Diêm Quân, thấy hai người đều chưa có ý lên tiếng đành chủ động đề nghị:
"Cứ đứng ở ngoài thế này cũng chỉ làm lỡ dở thời gian, chi bằng như vậy đi, tứ đại tông môn cùng các đạo hữu còn lại cứ theo thứ tự tiến vào. Như thế cũng tránh việc một tông phái dẫn đầu quá xa so với các bên khác, chư vị thấy thế nào?"
Thẩm Từ Thu gật đầu, nhàn nhạt đáp:
"Cũng được."
Diêm Quân gật đầu: "Được."
Quả không hổ là bốn vị đại sư huynh, chỉ cần đồng ý một câu là mọi chuyện liền xuôi chèo mát mái.
Nhị đệ tử Đỉnh Kiếm Tông mỉm cười, ánh mắt đảo qua hai người có khí vận cực thịnh là Tạ Linh và Mộ Tử Thần, rõ ràng có ý: "Vậy ai sẽ là người đầu tiên tiến vào?"
Ánh mắt cùng lời nói đều hướng đến hai người kia, nhưng Tạ Linh chỉ nhàn nhạt phe phẩy tay áo, thản nhiên đáp:
"Ta không vội, cơ duyên của ta đâu có chạy mất được."
Mộ Tử Thần cũng ngoan ngoãn: "Các vị sư huynh, xin mời trước."
Cuối cùng, cơ hội đầu tiên rơi vào một đệ tử tán tu trẻ tuổi. Hài tử kia mừng thì ít, hồi hộp thì nhiều, được đồng môn cổ vũ mới mạnh dạn bước lên, chạm vào Xuân Cư Đồ, thân ảnh liền chợt biến mất, dung nhập vào trong tranh.
Mọi người đều không dị nghị gì với cách sắp xếp này, lần lượt theo thứ tự mà tiến vào. Tạ Linh và Mộ Tử Thần ở giữa, còn bốn đại sư huynh thì đều ở lại sau cùng, quan sát đệ tử từng người một đi vào.
Thẩm Từ Thu căn dặn đồng môn:
"Sau khi tiến vào, nếu muốn lưu lại chờ thì cứ chờ, còn ai muốn đi trước dò đường thì đi. Nếu gặp nguy hiểm mà không thể xử lý, truyền âm cho ta hoặc Biện Vân."
Lúc trước ở bên ngoài Bách Bảo Bí Các đã khiến không ít trưởng bối mất mặt, Biện Vân vẫn nghẹn lời không mở miệng được. Nay rốt cuộc cũng có thể phân công nhiệm vụ một cách quang minh chính đại.
"Được, vẫn theo quy củ cũ," Biện Vân nói, "Một người dẫn một đội. Còn vị hôn phu của ngươi thì tự ngươi trông nom."
Bách Bảo Bí Các quy định không cho tu sĩ vượt tuổi vào, cho nên thị vệ Hắc Ưng không thể theo vào, Tạ Linh nay không người đi theo, trong mắt người ngoài chẳng khác gì một luyện khí tầng hai yếu ớt như phàm nhân, chiến lực như cọng bún, cùng lắm cũng chỉ là hoàng tử yêu tộc có gia thế, chứ lấy điểm linh lực ấy, cầm thần khí cũng chẳng khác gì vung chày gỗ.
Thêm vào đó, y lại có khí vận quá tốt… Nơi như Bách Bảo Bí Các tạm thời còn yên ổn, chứ nếu đổi sang bí cảnh khác, e là đã sớm có vô số người lao vào trói y đem làm mồi câu.
Câu xong cơ duyên rồi thì g.i.ế. c luôn, cực kỳ tàn nhẫn vô tình.
Có ai ngờ được Tạ Linh đã khôi phục tu vi, đang đóng vai heo ăn thịt hổ?
Nam Cung Tư Uyển
Thẩm Từ Thu gật đầu, Biện Vân liền quay người điểm danh, phân tổ nhân lực.
Ôn Lan liếc nhìn Tạ Linh, lại nhìn sang Mộ Tử Thần, trầm ngâm một lúc, cuối cùng vẫn chọn xếp sau lưng Mộ Tử Thần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!