Phồn Hoa Phong quanh năm rực rỡ hoa nở, cẩm tú như tranh, đẹp đến mức khiến người ta không khỏi nín thở. Liễu mảnh hoa tươi chen chúc đan xen, chỉ cần vén tán lá ra một chút là có thể thấy cả một biển hoa trập trùng. Gió nhẹ lướt qua, sóng hoa dập dềnh như lụa, từng cánh hoa đủ màu sắc khẽ rung rinh theo gió, cánh bướm lượn quanh, sinh khí lan tỏa khắp núi đồi.
Thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy một vài bụi hoa dị sắc, như dòng lam hoa rũ dài từ trên cao đổ xuống như thác nước, tựa thiên hà trút xuống hạ giới, đẹp đến mức tựa ảo mộng. Trong không khí ngọn núi ấy, hương hoa ngọt lành nhè nhẹ thấm vào từng hơi thở.
Bởi vậy, Phồn Hoa Phong đã sớm trở thành một trong những thánh địa hẹn hò nổi tiếng của các tiểu đệ tử Ngọc Tiên Tông.
Nam thanh nữ tú tình cảm chớm nở, đỏ mặt nắm tay nhau đi dạo. Nếu lúc ấy lại có sương mù lượn lờ bốc lên giữa núi rừng, nơi này chẳng khác nào tiên cảnh Dao Trì, chỉ cần hai người cùng nhau mờ ảo bước qua, là đủ khiến người ta tim đập thình thịch, vui sướng chẳng thể giãi bày.
Chỉ có điều, Thẩm Từ Thu người luôn lạnh nhạt với người ngoài lại chẳng biết gì về mấy chuyện này.
Hắn chỉ biết rằng Phồn Hoa Phong phong cảnh không tệ, linh thực dược thảo cũng khá phong phú.
Còn Tạ Linh, lúc vừa mới đến, cũng chẳng hề hay biết nơi này là chốn hẹn hò của giới trẻ.
Y đến là để tìm bảo vật bí ẩn của Ngọc Tiên Tông.
Tương truyền, có một vị lão tổ khi toạ hoá đã để lại một cơ duyên kỳ ngộ, nói là sẽ truyền cho kẻ có duyên, và giấu đâu đó trong phạm vi tông môn. Khi đó, đệ tử toàn tông sôi nổi lật tung từng ngọn núi lên tìm kiếm, thậm chí suýt chút nữa đào ba thước đất, nhưng vẫn không tìm ra được gì.
Vị lão tổ ấy vốn mê chơi đố, lại thêm Ngọc Tiên Tông quá rộng lớn.
Riêng số ngọn núi đã hơn một ngàn, lại có không ít đỉnh núi không tên, mà lời "đào ba thước đất" chỉ là ví von, bởi thật ra đa phần khu vực chỉ có thể dùng thần thức để tra xét, thi thoảng mới có chỗ đặt chân được. Nhưng nếu là cơ duyên do chính tay lão tổ ẩn giấu, sao có thể dễ dàng bị thần thức quét ra?
Đặc biệt là đối với đệ tử có tu vi thấp, thần thức lại càng hữu hạn.
Các trưởng lão thì ngoài miệng nói không can dự, để lại cơ hội cho lớp hậu bối, nhưng thực tế một phần âm thầm giúp đệ tử nhà mình đi tìm, một phần khác thì… tự mình cũng đi tìm.
Kết quả là: không ai tìm thấy.
Có người đoán cơ duyên ấy đã bị người nào đó âm thầm lấy đi rồi, chỉ là giấu không chịu nói.
Chỉ có Tạ Linh biết cơ duyên đó vẫn còn, và nó được giấu ở đâu đó trong Phồn Hoa Phong.
Thứ được gọi là cơ duyên kia, chính là pháp môn phân hồn hóa thân.
Đây là một tuyệt kỹ cực kỳ mạnh mẽ, là công pháp đỉnh cấp do chính vị lão tổ nghĩ ra. Cả đời vị ấy thích thu thập kỳ trân dị bảo, mà tuyệt học này lại không truyền cho ai cụ thể, chỉ ném vào giữa thiên hạ với một câu: "Ai có duyên thì lấy."
Quả thực vừa thích chơi đố, vừa quá mức tiêu sái.
Nhưng Tạ Linh thì không thể bỏ qua.
Phân hồn thuật chính là con bài bảo mệnh để y sau này chống lại đám vai ác. Không có nó, đường sống sẽ bị chặt một nửa.
Chỉ là… y không biết cụ thể vị trí của cơ duyên. Trong nguyên tác, nhân vật chính chỉ vì lỡ ngã vào một bụi hoa mà tình cờ phát hiện ra nó.
Vấn đề là… ở Phồn Hoa Phong, chỗ nào chả là bụi hoa!
Tạ Linh lại một lần nữa nguyền rủa cái hệ thống không có bản đồ dẫn đường của mình.
Y nhờ Hắc Ưng dẫn đường tìm kiếm theo gió bay, suýt chút nữa còn bị lạc trong sơn đạo, may mà trên đường hỏi được một đệ tử nhỏ tuổi cũng đang định đến Phồn Hoa Phong, thế là được tiện đường dẫn theo.
Khi đến dưới chân núi, Tạ Linh nghĩ dẫn đường đến đây là hết, vừa mở miệng cảm ơn xong, lại nghe tiểu đệ tử kia cười nhẹ:
"Ngươi nếu là muốn ngắm cảnh, không bằng cùng đi luôn đi. Ta muốn hái hoa lộ, cũng khá quen đường trong biển hoa nơi đây."
Nếu chỉ là lời mời thoải mái thông thường, Tạ Linh sẽ không thấy có gì. Nhưng đối phương vừa nói, vừa lấy ngón tay vén nhẹ sợi tóc rơi trước trán, mắt hơi cụp xuống, e thẹn như thiếu nữ, lại còn lén liếc y một cái…
Tạ Linh siết chặt cây quạt xếp.
Tiểu đệ tử thấy y nhìn mình, càng thêm ngượng ngùng cúi đầu, hai ngón tay còn vô thức đan vào nhau vặn vẹo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!