Biên Đình như chạy trốn mà lao xuống lầu, vẻ mặt đầy căng thẳng.
Ra khỏi cửa KTV, cậu đứng trên bậc thềm một lúc lâu, làn gió đêm mang theo mùi thịt nướng từ quán vỉa hè thổi tới khiến cậu tỉnh táo phần nào.
Lúc này, cậu mới chậm chạp cảm thấy hối hận. Hôm nay cậu lái xe đến, nhưng chỉ vì ly whisky bốc đồng kia, giờ đành phải gọi tài xế thuê để về.
Bãi đỗ xe gần khu vực bar về đêm thì chẳng bao giờ thiếu tài xế thuê, Biên Đình vẫy đại một người rồi ngồi lên ghế phụ.
Rời khỏi khu vực đông đúc đầy rẫy những quán bar, đêm tối trở nên yên tĩnh hẳn. Chiếc xe chạy vững chãi về phía núi Nguyên Minh, càng lên gần lưng chừng núi, tâm trạng Biên Đình càng nặng nề.
Anh tài xế mặt tròn là người ngoài tỉnh, lần đầu nhận chuyến lên núi, với tất cả đều cảm thấy mới mẻ. Anh ta vừa tò mò hỏi người sống lưng chừng núi là ai, vừa dò hỏi giá biệt thự, nói chuyện không ngừng trên suốt quãng đường.
Biên Đình tâm trạng rối bời, chẳng có hứng trò chuyện, một tay chống đầu, lười nhác nhìn ra ngoài cửa sổ, không đáp lấy một chữ.
Về đến nhà, tâm trạng tệ hại của Biên Đình coi như chạm đáy. Cậu chẳng chào hỏi ai, cứ thế đi thẳng lên phòng, kéo rèm lại rồi đổ người xuống giường ngủ.
Cậu vùi đầu vào chăn, chậm rãi mở mắt ra. Cậu không biết nên giải thích thế nào cho hành vi kỳ lạ tối nay của mình, chỉ có thể thô bạo đổ lỗi là "bị ma nhập", ngủ một giấc rồi ngày mai sẽ ổn.
Nhưng đáng tiếc, mọi chuyện lại không như ý cậu muốn. Một giấc ngủ ngon chẳng những không giúp cậu khá hơn, mà còn khiến "chứng ma nhập" càng thêm trầm trọng.
Bởi vì đêm đó, Biên Đình đã mơ thấy một giấc mơ. Trong giấc mơ ấy, cậu gặp được chủ nhân thực sự của đôi mắt kia.
Người đó rõ ràng ở ngay trước mắt, ngày nào Biên Đình cũng thấy gương mặt ấy, nghe được giọng nói ấy, thoải mái trò chuyện, không chút kiêng dè mà cảm nhận sự hiện diện của người ấy.
Nhưng trong thẳm sâu lòng mình, cậu luôn coi người đó là một cái bóng ở tận chân trời không thể đến gần, không thể vượt ranh giới. Chạm vào là vỡ tan.
Rốt cuộc là từ khi nào, người đó đã dùng cách mà cậu không dám thừa nhận, len lén bước vào tim cậu?
Biên Đình nghĩ, có lẽ là vào năm cậu mười tám tuổi, khi trong bóng tối, anh châm cho cậu một cây nến. Đó là khởi đầu của giấc mơ.
Cũng chính vì biết mình đang mơ, lần này Biên Đình không khống chế, không kìm nén, để mặc ý nghĩ không nên có ấy sinh sôi trong lòng, điên cuồng chiếm lấy lý trí.
Cuối cùng, Biên Đình đưa tay về phía anh, lòng bàn tay nhẹ nhàng chạm lên gò má, đầu ngón tay run rẩy vì hồi hộp.
Người đó không phản kháng, không mắng mỏ, không đẩy cậu ra. Ngược lại, còn khẽ nhướng mày, dịu dàng bao dung mà nhìn cậu, trong mắt như có cả suối nước mùa xuân.
Nụ cười ấy cậu rất quen thuộc. Khi cậu bắn trúng mười điểm giữa bia, khi cậu làm bài tiếng Anh được điểm cao, khi cậu phát hiện lỗi sai trong bản báo cáo, người đó luôn nhìn cậu bằng ánh mắt và nụ cười này và nói: "Làm tốt lắm."
Biên Đình cảm thấy được cổ vũ, hay có lẽ là bị mê hoặc. Cậu nghe theo tiếng gọi sâu thẳm trong tim, nâng khuôn mặt ấy lên, cẩn trọng hôn lên khoé môi đang mỉm cười kia.
Rồi mọi thứ vượt khỏi kiểm soát.
Biên Đình lạnh lùng cả bề ngoài lẫn tính cách, không ai nghĩ cậu có thể khao khát mãnh liệt một người, một điều gì đó như thế.
d*c v*ng thầm kín này, vì một sự cố bất ngờ mà bị phơi bày tr*n tr**. Cậu không biết làm thế nào mới có thể thỏa mãn sự khao khát có phần b*nh h**n trong lòng, chỉ biết lặp đi lặp lại, mù quáng và vụng về hôn người ấy.
Trán, mắt, mũi, yết hầu từng chút, từng chút một. Cậu muốn để lại dấu vết của mình trên từng tấc da thịt ấy.
Nhưng vẫn chưa đủ. Vẫn không đủ. Còn lâu mới đủ. Cậu muốn nhiều hơn nữa.
Chỉ là, người kia không hề đáp lại cậu chút nào. Từ đầu đến cuối, người ấy im lặng, để mặc cậu muốn làm gì thì làm.
Nhìn như là bao dung, nhưng thật ra lại xa cách muôn trùng.
Ngay khi Biên Đình sắp bị khao khát của chính mình dày vò đến phát điên, người kia cuối cùng cũng phản ứng, lạnh lùng mở miệng.
"Vì sao cậu lại làm những điều này với tôi?"
Dù là trong mơ, giọng nói ấy vẫn là giọng Biên Đình quen thuộc: Trong trẻo, lạnh lùng, sắc sảo, tĩnh lặng như mặt băng mùa đông.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!