Chương 28: Còn có một người là Biên Đình

Sáng hôm ấy, Cận Dĩ Ninh xuống lầu ăn sáng bằng chiếc xe lăn mới, có vẻ tâm trạng của anh rất tốt.

Vừa xuống phòng ăn, dì Huệ đã nói hôm nay Biên Đình xin nghỉ một ngày để về nhà. Dù trước đó không lâu Cận Dĩ Ninh từng dặn là sau này không cho Biên Đình nghỉ phép tùy tiện nữa, nhưng anh cũng hiểu đạo lý "ăn lộc thì phải biết cúi đầu" nên cũng không nói gì.

Vì vậy lần này anh không có ý kiến gì nên đồng ý cho cậu nghỉ. Sau bữa sáng, anh tự dẫn theo Đinh Gia Văn đi làm với mình.

Tiếc là tâm trạng vui vẻ của Cận Dĩ Ninh chẳng kéo dài được bao lâu. Tầm sáu giờ chiều, tin tức Chu Lê hẹn hò trai trẻ đã tràn lan khắp các trang giải trí.

Loại tin tức như vậy, Cận Dĩ Ninh vốn đã không còn lấy làm lạ. Thế nhưng lần này lại khác, bởi vì người được chụp đang "tán tỉnh" cùng Chu Lê trong ảnh của paparazzi chính là Biên Đình.

Cận Dĩ Ninh đập mạnh điện thoại lên mặt bàn một cái "bốp" khiến thư ký bên cạnh giật nảy mình.

"Được lắm, Chu Lê!"

Chắc chắn cô đã cố ý làm vậy.

Thế nhưng "họa vô đơn chí", đúng lúc Cận Dĩ Ninh đang nổi giận thì Tề Liên Sơn ôm theo một chiếc laptop bước vào văn phòng của anh. Nhìn vẻ mặt của Tề Liên Sơn là biết ngay chuyện này chẳng phải là chuyện gì tốt đẹp.

"Ngài Cận." Tề Liên Sơn bước tới gần Cận Dĩ Ninh, đặt chiếc laptop lên bàn: "Chuyện trước đó ngài bảo tôi điều tra, tôi đã tra ra rồi.

Màn hình laptop hiển thị tài liệu hồ sơ vụ án của Giang Húc Diệu, trong đó ghi chép chi tiết toàn bộ quá trình từ đầu đến cuối của vụ án này. Đây là tài liệu mật của cảnh sát, không thể không thừa nhận Tề Liên Sơn quả thật thần thông quảng đại, chuyện gì cũng lấy được.

"Chọn phần quan trọng mà nói." Cận Dĩ Ninh đẩy điện thoại sang một bên, ngả người tựa vào lưng ghế.

Tề Liên Sơn nhận ra tâm trạng của Cận Dĩ Ninh không tốt nên không nói lời thừa mà trực tiếp vào thẳng vấn đề: "Lý do Giang Húc Diệu đúng lúc bị bắt trong ngày hôm đó là vì có người đã gửi cho cảnh sát vài đoạn video và hình ảnh vào lúc rạng sáng. Người đó báo cáo rằng có phát hiện một thi thể trên du thuyền Diamond Fantasy."

Nói xong, Tề Liên Sơn mở thư mục hình ảnh, trên màn hình lập tức hiện ra thi thể một người phụ nữ bị giấu trong tủ đông. "Sau khi cảnh sát nhận được manh mối này mới khẩn cấp xin lệnh khám xét, ép buộc chiếc du thuyền phải dừng lại để lên kiểm tra, từ đó mới xảy ra mọi chuyện sau này."

Cận Dĩ Minh nhìn sang màn hình, ánh mắt của anh bị thu hút bởi thông tin chi tiết trong bức ảnh. Những gì Tề Liên Sơn lấy được là tệp gốc, thời gian, địa điểm chụp, thiết bị và các thông số kỹ thuật đều được ghi lại một cách rõ ràng, không sót một chi tiết nào.

Anh chăm chú nhìn vào thời gian chụp hiển thị trên màn hình, im lặng trong chốc lát rồi hỏi Tề Liên Sơn: "Những hình ảnh và video này là do ai chụp?"

Tề Liên Sơn mở một tài liệu, gõ vài phím trên bàn phím, rồi đánh dấu đỏ một câu trong đoạn văn: "Ở đây có ghi lại, người chụp là chỉ điểm của cảnh sát."

"Có thông tin thân phận của người chỉ điểm này không?" Lông mày của Cận Dĩ Ninh không biết từ lúc nào đã nhíu chặt lại.

Tề Liên Sơn trả lời: "Trong hồ sơ lưu trữ không có đề cập, tôi cũng vẫn chưa tra ra được."

Nghe vậy, Cận Dĩ Ninh im lặng một lúc, sau đó bỗng nhiên lại bất ngờ nhắc đến mà không rõ lý do: "Tôi nhớ là chỗ của cậu có một bản hồ sơ lý lịch của Biên Đình."

"... Đúng vậy." Tề Liên Sơn không đoán được thái độ của Cận Dĩ Ninh, anh ta có chút do dự.

"Cậu mang theo tài liệu lập tức xuất phát, thay tôi xác minh vài vấn đề, đi nhanh về nhanh." Cận Dĩ Ninh hơi nghiêng người về phía trước, hai tay đan vào nhau đặt trên mặt bàn, nhìn chằm chằm Tề Liên Sơn rồi nói: "Còn nữa, khẩu súng ở nhà lâu rồi không dùng. Cậu cũng thay tôi bảo dưỡng cẩn thận, nạp đầy đạn và mang về trước tối nay."

Hai nhiệm vụ này hoàn toàn chẳng liên quan gì đến nhau, trong lòng Tề Liên Sơn đầy vẻ nghi hoặc. Tuy không hỏi ra miệng nhưng trực giác mách bảo anh ta rằng sắp có chuyện lớn xảy ra.

Sau khi Tề Liên Sơn rời đi, thư ký cũng theo đó rời khỏi, trong văn phòng chỉ còn lại một mình Cận Dĩ Ninh.

Cận Dĩ Ninh chuyển sự chú ý sang laptop, tiếp tục công việc dang dở ban nãy. Anh dán mắt vào màn hình nhưng tâm trí lại hoàn toàn không đặt vào công việc trước mắt, tài liệu trên laptop mãi vẫn chưa được chuyển sang trang tiếp theo.

Người chỉ điểm của cảnh sát là ai. Tề Liên Sơn không tìm ra manh mối nhưng trong lòng Cận Dĩ Ninh đã hiện lên một ứng cử viên.

Đáp án rất đơn giản vào khoảng thời gian bức ảnh được chụp, trong phòng của Giang Húc Diệu, ngoài anh ra, còn có một người nữa chính là Biên Đình.

Đúng lúc Tề Liên Sơn quay lại văn phòng của Cận Dĩ Ninh để báo cáo kết quả điều tra mới nhất, thì Biên Đình đang ngồi xe buýt vòng quanh thành phố xuống núi, lắc lư theo từng khúc cua, tiến vào khu phố cổ.

Hiếm khi ra ngoài một chuyến, Biên Đình không lái chiếc Panamera mới tậu của mình mà vẫn lựa chọn đi xe buýt nhỏ như mọi khi.

Biên Đình ngồi ở hàng ghế cuối cùng, không kìm được mà gật gù ngủ gật. Đêm qua cậu thức trắng, căn chỉnh lần cuối chiếc xe lăn mới, so sánh chi tiết với chiếc xe lăn cũ của Cận Dĩ Ninh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!