12.
Vào ngày thi đại học, Biên Đình không may bị cúm, sốt cao ngay trong phòng thi.
Kết quả cuối cùng không được như ý. Vợ chồng Quý Quân an ủi cậu không sao cả, trường đại học khác cũng rất tốt, không cần phải cố chấp. Nhưng Biên Đình lại bướng bỉnh, nhất quyết không chịu, cậu kiên quyết học lại một năm nữa.
Sau Tết Nguyên đán, chỉ còn vài tháng nữa là đến kỳ thi. Sĩ tử là quan trọng nhất, có bài học từ lần trước, Cận Dĩ Ninh không dám lơ là. Anh về nhà thường xuyên hơn, chăm sóc Biên Đình chu đáo như một bà mẹ già.
Trong phòng ngủ, một chiếc bàn học gỗ óc chó mới được đặt sát cửa sổ, vừa rộng vừa dài, đủ chỗ cho hai người ngồi.
Buổi trưa, bóng cây lay động, tiếng côn trùng kêu râm ran. Biên Đình ngồi trước bàn làm bài tập, Cận Dĩ Ninh ngồi cạnh cậu, đối diện với máy tính để soạn sơ yếu lý lịch xin việc.
"Emi nghe Tần Miện nói..." Biên Đình đang làm phép tính trên giấy nháp, thuận miệng hỏi: "Gần đây anh có người mình thích à."
Tiếng chuột dừng lại một khoảnh khắc, rồi nhanh chóng vang lên trở lại. Cận Dĩ Ninh không phủ nhận, chỉ than phiền về Tần Miện: "Miệng anh ta đúng là rộng thật."
Đầu bút của Biên Đình tì mạnh hơn một chút, gãy làm đôi. Bài toán trên giấy nháp cũng bị sai công thức, cho ra một đáp án sai.
"Vậy anh đã tỏ tình với người ta chưa?"
Biên Đình gạch một dấu X lớn, tìm một chỗ trống khác trên giấy, bắt đầu làm lại bài toán. Giọng điệu của cậu bình thường như đang nói về thời tiết hôm nay.
"Chưa tỏ tình." Cận Dĩ Ninh dùng ba chữ để lấp l**m, anh đặt chuột xuống, bắt đầu gõ bàn phím.
Ý anh là không muốn nói thêm về chủ đề này.
Biên Đình quay đầu nhìn anh: "Sao lại chưa?"
Cận Dĩ Ninh nói ngắn gọn, không đầu không cuối: "Anh đang đợi."
Biên Đình tỏ ra rất thiếu lẽ phép trong chuyện này, cậu truy hỏi: "Anh đợi cái gì?"
Cận Dĩ Ninh cuối cùng cũng ngẩng đầu khỏi máy tính, bất lực nhìn cậu: "Chuyện của người lớn, em đừng hỏi nhiều."
13.
Kỳ nghỉ hè cuối cùng của cấp ba lại đến như đã hẹn.
Máy điều hòa trong phòng khách đột nhiên bị hỏng, bật hay không cũng chẳng khác gì nhau. Giữa trưa, lúc nhiệt độ cao nhất trong ngày, Biên Đình như không cảm nhận được cái nóng, cậu ngồi trên ghế nhìn chằm chằm vào cửa lớn.
Một tiếng "đing" vang lên, chuông cửa reo. Biên Đình đột nhiên nhảy khỏi ghế, lao ra ngoài như một viên đạn pháo.
Người đứng ngoài cửa là một bưu tá. Ông không ngờ cửa nhà này lại mở nhanh như vậy, nhất thời không phản ứng kịp.
Ông nhìn Biên Đình, rồi lại nhìn lá thư trong tay, hỏi: "Biên Đình phải không?"
"Vâng." Ngón tay Biên Đình vô thức siết chặt ống quần, bắt đầu căng thẳng.
Người bưu tá rút phong bì ra: "Thư của cậu."
Biên Đình không kịp cảm ơn người bưu tá đã giao thư dưới trời nóng. Cậu đứng ngay ở cửa, không thèm đóng cửa đã xé phong bì.
Giấy thư trắng tinh lộ ra, bên trong là một lá thư trúng tuyển.
Cậu đã được nhận vào Đại học Thành phố Cảng.
Người bưu tá không nán lại lâu trước cửa nhà Biên Đình. Gần đây là cao điểm giao hàng, ông còn rất nhiều thư phải gửi.
Vừa đi đến sảnh thang máy, tiếng bước chân vội vã đã vang lên trong hành lang. Người bưu tá thắc mắc quay đầu lại, thì thấy cậu bé vừa nhận được thư trúng tuyển lướt qua mình như gió, trong nháy mắt đã vào thang máy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!