Sau khi ăn tối xong, mọi người quay về khách sạn, Bùi Thiệu Ngạn tách ra đi tìm mấy diễn viên chính Trình Hạ, Diệp Minh Khiêm để kết bạn wechat, cậu ta là trợ lý riêng của Bùi tổng, từ việc Bùi tổng đi đâu cũng dẫn cậu ta theo là có thể thấy quan hệ giữa hai người không tầm thường, cậu ta chủ động kết bạn, mọi người đương nhiên phải nể mặt.
Sau khi Trình Hạ thêm bạn xong thì đổi ghi chú tên của cậu ta thành "tiểu Nghiêm", tiện tay mở xem trang cá nhân thì thấy những bài đăng trước kia đều bị xoá sạch rồi, gần đây chỉ có vài bài đăng với nội dung "Đang làm việc tại khách sạn [ảnh chụp]", "Hoàn thành 30% lượng công việc ông chủ giao rồi! (cố lên. jpg)", hoặc "Cùng đi công tác với ông chủ ở Á An [ảnh chụp]".
Trang cá nhân này hoàn toàn thể hiện cậu ta là một trợ lý tốt cực kỳ tích cực, có ý chí tiến lên, nghiêm túc nỗ lực làm việc.
Thực ra Bùi Thiệu Ngạn cố ý đăng lên để cha mẹ và anh trai nhìn thấy. Sau khi Trình Hạ xem xong, trong lòng không thể không nảy sinh hảo cảm với tiểu Nghiêm, trợ lý nhỏ quả thật là siêng siêng năng năng, không chỉ châm trà rót nước, còn nỗ lực chăm chỉ làm việc thế này, chẳng trách cậu ấy có thể ở bên cạnh Bùi tổng. Yêu cầu của Bùi tổng cao, trợ lý không có năng lực chắc chắn sẽ bị sa thải.
Trong lòng Trình Hạ nghĩ, tiểu Nghiêm này chắc là học sinh hàng top của một trường trọng điểm, vì thế mặc dù tuổi còn nhỏ đã được Bùi tổng đặc cách tuyển dụng.
Cơm nước xong xuôi, mọi người đi thang máy về phòng, diễn viên chính ở tầng 16, Bùi Thiệu Trạch ở tầng 20 trên cùng. Khi thang máy tới tầng 16, Trình Hạ và người đại diện đi ra cửa, quay đầu nhìn lại mỉm cười nói: "Tạm biệt Bùi tổng." Mọi người cũng lục tục tạm biệt Bùi Thiệu Trạch.
Bùi Thiệu Trạch "Ừ" một tiếng: "Ngày mai bắt đầu quay phim rồi, mọi người quay về sớm nghỉ ngơi một chút."
Cửa thang máy đóng lại, Bùi Thiệu Ngạn thở dài một hơi, giọng điệu hơi chua chua: "Ài, độc thân thật đáng thương, chẳng ai bóc cua cho em…"
Bùi Thiệu Trạch nhướng mày nhìn cậu ta: "Nói linh tinh gì đấy?"
"Hồi Tết ông ngoại giục anh tìm đối tượng, mẹ cũng bảo muốn giới thiệu cho anh một Omega thích hợp, lúc đó anh nói anh có người mình thích rồi, em còn nghĩ anh tự bịa một cái cớ để lừa mọi người cơ, không ngờ lại là thật!" Bùi Thiệu Ngạn thần bí ghé lại: "Anh, anh không muốn để mọi người biết quan hệ của anh với Trình Hạ, sợ người ta nhìn anh ấy với con mắt thành kiến, đây cũng là một loại bảo vệ đúng không?"
Bùi Thiệu Trạch: "…"
Đã lỡ nói dối thì đành nói dối đến cùng. Tần Vũ hiểu lầm anh không giải thích. Em trai hiểu lầm anh cũng chẳng buồn giải đáp. Cái miệng của đứa em này căn bản không quản nổi, nếu anh nói mình và Trình Hạ không phải là kiểu quan hệ đó, không cần đến ba ngày, cha mẹ, ông nội ông ngoại chắc chắn sẽ biết hết, lại bắt đầu sắp xếp đối tượng xem mặt cho anh.
Để em trai tiếp tục hiểu lầm mới là lựa chọn tốt nhất.
Bùi Thiệu Trạch nhàn nhạt nói: "Nếu em đã hiểu rõ như vậy, vậy ít nói vài câu đi, đừng để người khác nhìn ra."
Bùi Thiệu Ngạn trưng ra gương mặt "Em hiểu mà", chúm chím cười: "Anh yên tâm, nhất định em sẽ giữ bí mật giúp anh! Thực ra em cũng thấy hai người xứng đôi cực kỳ, hôm nay anh ấy còn chủ động bóc cua cho anh, Omega như thế thực là quá chu đáo luôn ấy, anh định khi nào thì đưa anh ấy về ra mắt cha mẹ?"
"Tự anh biết phải làm thế nào." Vẻ mặt Bùi Thiệu Trạch bình tĩnh: "Nếu em có thời gian lo lắng việc riêng của anh, chi bằng tự làm tốt công việc của mình đi."
Bùi Thiệu Ngạn xụ mặt: "Ờ, biết rồi mà…"
Sau khi về khách sạn, Trình Hạ ngồi xuống giường chủ động gọi video cho cha mình, để cha mẹ nhìn không gian trong phòng: "Ba mẹ, con đã tới khách sạn ở Á An rồi, lần này quay tại Á An, cần ở đây khoảng trên trên dưới 2 tháng, khi nào quay xong mới về Dung thành."
Giang Quỳnh tràn ngập ý cười: "Hạ Hạ, xem ra điều kiện nơi ở của đoàn làm phim các con thật không tồi, đây là phòng đơn à?"
"Vâng, diễn viên đều ở phòng đơn. Bây giờ muộn lắm rồi, ngày mai con ra ngoài chụp cho hai người vài bức ảnh phong cảnh, nghe nói trường Trung học tư thục Minh Đức rất đẹp! nhiệt độ trung bình ở Á An trên 28 độ, mọi người đều mặc áo cộc tay…"
Nhiều năm như vậy đây là lần đầu tiên cậu đi xa nhà, cha mẹ chắc chắn không yên tâm, Trình Hạ chủ động cho hai người thấy điều kiện môi trường xung quanh, cũng để xua tan nỗi lo của hai người lớn tuổi.
Quả nhiên, sau lần video call này, Trình Dịch Minh và Giang Quỳnh an tâm nhiều hơn rồi.
Trình Dịch Minh lại bắt đầu khuôn sáo của đấng sinh thành: "Trong thời gian quay phim con phải chú ý tiêm thuốc ức chế, đừng đứng gần Alpha quá. Người mới rất dễ nhập tâm vào nhân vật, có người quay xong rồi còn không thoát vai được, con tuyệt đối đừng thích cậu diễn viên Alpha đóng cùng con nhé, đừng tùy tiện yêu đương với người cùng ngành, nghe không?"
Trình Hạ không nhịn được cười thành tiếng. Ngữ khí dặn dò này của cha mình, còn cả lời nói, gần như giống hệt Bùi tổng. Thế nhưng cảm giác khi bị cha nói đi nói lại hoàn toàn khác với khi bị Bùi tổng nhắc nhở liên tục.
Trình Dịch Minh trông thấy con trai cười, không khỏi lườm cậu: "Con cười cái gì, ba cũng chỉ vì lo lắng cho con thôi!"
Trình Hạ vội vàng gật đầu: "Con biết rồi. Ba, những lời ba mới nói đã có người dạy dỗ con mấy lần rồi. Con sẽ không hẹn hò với diễn viên trong đoàn phim đâu, con phân biệt rất rõ diễn xuất và đời thực, ba cứ yên tâm đi nhé."
Trình Dịch Minh nghe vậy với thở phào: "Được, con biết phân rõ là tốt rồi."
Trình Hạ hơi chột dạ, nhanh chóng lảng sang chuyện thường ngày trong nhà, nói xong rồi mới cúp điện thoại.
Cậu chỉ nói với cha rằng "Con sẽ không hẹn hò với diễn viên trong đoàn phim", chứ không nói "Con chỉ muốn yêu đương với Bùi tổng thôi".
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Trình Hạ rảnh rỗi sinh buồn chán, tiện tay tải vài giáo trình dạy gấp giấy, xé vài tờ giấy trong sổ lưu bút của khách sạn để thực hành.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!