Có hàng nghìn hàng vạn người xuyên thư, đại bộ phận người chơi sẽ được hệ thống 1022 chỉ dẫn làm nhiệm vụ theo cốt truyện, Bùi Thiệu Trạch này lại cứ muốn chống đối nó. Tổng số điểm của người chơi chỉ có 100, một lần bị trừ mất 50 điểm mà anh ta còn mặt không đổi sắc?
Hệ thống 1022 không nhịn được dặn dò: "Là một hệ thống có trách nhiệm, đừng trách tôi không nhắc nhở anh, nếu không hoàn thành nhiệm vụ đã giao, khi điểm số tụt xuống 0 điểm, anh sẽ tèo." Nó nhấn mạnh: "Cụ thể ấy, là ý thức của bản thân anh sẽ biến mất khỏi thế giới này, cũng không thể sống lại trong thế giới cũ, hiểu không?"
"Biết rồi, trừ 50 điểm cũng không phải trừ sạch." Bùi Thiệu Trạch bình tĩnh nói, "Tôi không thích trong đầu cứ liên tục có tiếng lải nhải, sẽ cản trở suy nghĩ của tôi. Nếu không cần thiết, cậu có thể không xuất hiện."
Hệ thống: "…"
Vậy mà lại ghét bỏ tui! Hệ thống 1022 buồn bực tự tạm dừng hoạt động.
Trong phòng ngủ.
Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của anh, Tần Vũ cứ cảm thấy có gì đó không ổn, hắn lớn lên cùng Bùi Thiệu Trạch, hiểu rất rõ tính nết của bạn mình. Theo lý thuyết, loại chuyện như đêm nay Bùi Thiệu Trạch không thể nào nhẫn nhịn được. Hắn vừa mở cửa đã thấy nồng độ tin tức tố lên đến đỉnh điểm, Bùi Thiệu Trạch sao có thể tự khống chế bản thân mạnh mẽ như vậy, không hề chạm vào Omega này?
Tần Vũ nghi hoặc gãi gãi đầu, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện một ý nghĩ – Lẽ nào Bùi Thiệu Trạch nhờ vào tình cảm sâu sắc dành cho Lâm Thiên Thụ để có thể tỉnh táo khống chế bản thân trước mặt sự mê hoặc của Omega khác?
Nghĩ tới đây, Tần Vũ không khỏi thán phục nhìn bạn mình: "Thiệu Trạch, cậu quả thực rất si tình."
Bùi Thiệu Trạch: "?"
Đối diện ánh mắt Tần Vũ, anh nhanh chóng hiểu ra. Tần Vũ là một trong số ít những người trong nguyên tác biết việc "Bùi Thiệu Trạch yêu thầm Lâm Thiên Thụ", cũng đã từng nhiều lần khuyên Bùi Thiệu Trạch đừng quá cố chấp.
Bây giờ, Bùi Thiệu Trạch nguyên tác đã không còn nữa, Bùi tổng xuyên đến đương nhiên chẳng có tí hảo cảm nào với Lâm Thiên Thụ, anh bình tĩnh hỏi: "Cậu cho là, tôi vì Lâm Thiên Thụ nên mới không động tới Omega này phải không?"
Tần Vũ ra vẻ thông cảm: "Không phải sao? Cậu si mê Thiên Thụ tôi có thể hiểu được, dù sao các cậu cũng lớn lên bên nhau từ nhỏ, Thiên Thụ lại xuất sắc như vậy, nếu không phải hai nhà Lục Lâm sớm đã có hôn ước, thì thật ra cậu và Thiên Thụ là một cặp đôi khiến người ta rất ngưỡng mộ."
Bùi Thiệu Trạch cau mày không nói chuyện.
Tần Vũ tận tình khuyên bảo, lải nhải: "Nhưng mà Thiệu Trạch này, tôi thực sự phải khuyên cậu, Thiên Thụ và Lục Hiên giờ đã đính hôn, dù chỉ xét phương diện Lục Hiên là anh em tốt của cậu thì cũng nên từ bỏ thôi. Với điều kiện của cậu, dạng Omega nào mà không tìm được, hà tất phải cố chấp theo cậu ta?"
Bùi Thiệu Trạch gật đầu: "Cậu nói cũng phải."
Tần Vũ: "???"
Trước đây khuyên cậu ta rất nhiều lần, cậu ta đều tỏ thái độ "tôi không nghe", bỗng nhiên hôm nay lại nghe rồi? Tần Vũ ngơ ngác nhìn đối phương, cho rằng bản thân gặp ảo giác.
"Lâm Thiên Thụ và Lục Hiên giờ đã đính hôn, chờ sau khi họ ra nước ngoài, tôi và Lâm Thiên Thụ sẽ hoàn toàn cắt đứt, như vậy cũng không đến mức khiến Lục Hiên khó xử." Vẻ mặt Bùi Thiệu Trạch thờ ơ, giọng nói đều đều, không giống như đang đùa.
Tần Vũ không thể tin được Bùi Thiệu Trạch lại nói những lời này, vô thức đưa tay ra sờ trán bạn mình, nhỏ giọng nói: "Sao đột nhiên nghĩ thông suốt vậy?"
Bùi Thiệu Trạch thầm đáp trong đầu: Bởi vì thân thể này đã đổi chủ rồi chứ sao.
Bùi Thiệu Trạch nguyên tác lớn lên trong sự cưng chiều của cha mẹ, từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, chỉ cần là thứ hắn muốn thì cha mẹ sẽ hai tay nâng đến trước mặt hắn. Hắn có được Trình Hạ quá dễ dàng nên mới coi cậu như một món đồ chơi có thể dễ dàng vứt bỏ. Mà hắn vẫn luôn không có được Lâm Thiên Thụ, bởi vậy mới nảy sinh chấp niệm với cậu ta, thực ra đó cũng không phải là tình yêu.
Bùi Thiệu Trạch trong tiểu thuyết thực ra chỉ là một "thằng nhóc lớn xác" bị chiều hư, không nhận rõ được cảm xúc của chính mình. Đến khi biết được Trình Hạ rất quan trọng với bản thân, hắn không chỉ không trân trọng Trình Hạ, ngược lại dùng cách thức của trẻ mẫu giáo "thích ai thì bắt nạt người đó", dùng roi vọt, đạo cụ, nhốt Trình Hạ trong tầng hầm ngược đãi suốt nửa năm.
Bùi Thiệu Trạch của hiện tại đã khác hoàn toàn với tên công tử bột trong tiểu thuyết.
Cha anh trước lúc lâm chung đã giao Bùi gia cho anh, khi ấy Bùi gia rơi vào hoàn cảnh tồi tệ chưa từng có, anh không thể không gánh vác trách nhiệm gia tộc nặng nề từ khi còn trẻ.
Anh mất 8 năm mới có thể củng cố địa vị của Bùi gia trong giới giải trí. Tất cả những thứ anh có được, đều là do tự tay anh giành lấy, mỗi một bước đi đều vô cùng cẩn trọng. Anh suy nghĩ chín chắn, xử sự bình tĩnh, đương nhiên không thể ngu xuẩn như tên tra công trong nguyên tác, công ty bị người khác cướp đi, cuối cùng bị Trình Hạ giết chết.
Bùi Thiệu Trạch muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ để trở về thế giới hiện thực. Suy cho cùng ở thế giới hiện thực vẫn còn mẹ và em gái cần anh chăm sóc, còn cả một công ty lớn cần anh quản lý. Thế nhưng muốn hoàn thành nhiệm vụ, khiến độ hảo cảm của Trình Hạ đối với anh tăng đến 100 điểm cũng không dễ dàng như vậy.
100 điểm hảo cảm, có nghĩa là Trình Hạ nhất định phải hoàn toàn tin tưởng anh.
Đã quyết định từ bỏ con đường "công lược thân thể", vậy thì phải bắt đầu từ suy nghĩ của Trình Hạ.
Lâm Thiên Thụ là nhân vật phản diện lớn nhất trong nguyên tác, thủ đoạn cay nghiệt, những việc Trình Hạ gặp phải sau này đa phần đều là do cậu ta âm thầm quấy phá. Giữ lại người như vậy cũng chính là tai họa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!