Chương 9: (Vô Đề)

Thường hai ngày cuối tuần là thời gian mà hai người thích nhất, không cần trốn tránh, cũng không cần dựa vào những tin nhắn ngắn ngủi để an

ủi nhớ nhung. Như đã giao hẹn trước, bất kể có bao nhiêu công việc,

Phương Khiêm đều hủy bỏ tất cả các cuộc hẹn xã giao, chuyên tâm cùng với cô gái của mình ở nhà tận hưởng thời gian nghỉ ngơi yên bình.

Thỉnh thoảng bọn họ ra ngoài mua sắm, có lúc ra ngoại thành đi dạo,

nhưng phần lớn thời gian là nhàn nhã ở trong nhà, hưởng thụ thế giới

ngọt ngào của hai người, anh sẽ ở trên sô pha xem văn bản, tạp chí,

thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn cô. Cô sẽ ở xung quanh phòng làm việc, sắp

xếp lại phòng, quét dọn vệ sinh. Ngắm nhìn bộ dáng hết sức tập trung

giống như một người nội trợ bận rộn của cô chính là một loại hưởng thụ.

Có đôi khi Giản Tình cũng ngồi dựa bên người anh, ôm laptop lên mạng,

xem tin tức, thỉnh thoảng lại phát ra những tiếng cười trong trẻo, tiếng cười này tựa như lan truyền mãi, làm khóe miệng nam nhân đang xem tạp

chí ở bên người cô cũng khẽ cong lên. Đôi khi, hạnh phúc chỉ là khóe

miệng khẽ nhếch nụ cười như vậy.

Thứ bảy hôm nay, bọn họ cũng không đi đâu cả, hai người đều vui vẻ

yên tĩnh. Ở nhà thả lỏng nghỉ ngơi thì ra lại là một loại tiêu khiển tốt nhất, chỉ cần ngẫu nhiên ngẩng đầu lên, lập tức có thể thấy người kia

trong lòng, đó là thỏa mãn lớn nhất.

Giản Tình sắp xếp lại sô pha bên cạnh, vô tình thấy thiếp cưới xinh

đẹp bày ra trước mắt, lúc này mới nhớ tới thời gian tiệc mừng chính là

buổi tối hôm nay. Hôm trước Tần Tiểu Ý nói cô ấy sẽ tham gia, bản thân

mình cũng nói sẽ xem xét lại, nhưng về đến nhà, tất cả tâm tư đều vây

quanh Phương Khiêm, làm cho cô hoàn toàn quên mất việc này. Nếu không

phải nhìn thấy thiếp mời này, có thể tiệc cưới qua đi, cô vẫn còn chưa

nhớ tới.

Giản Tình cầm thiếp cưới, tự hỏi đến nửa ngày, mới ngẩng đầu hỏi nam

nhân đang ngồi ở sô pha xem tạp chí: "Anh nói em có nên đi tham gia tiệc cưới không?"

Tầm mắt Phương Khiêm chuyển từ tạp chí sang trước mắt cô: "Em muốn tham gia thì đi, nếu thấy miễn cưỡng thì đừng đi."

Giản Tình cau mày, định hồi tưởng hình dáng bạn học cấp ba Lý Điềm,

tiếc rằng thời gian đã trôi qua nhiều năm, hình dáng Lý Điềm trong đầu

cô sớm đã mơ hồ không rõ: "Ừ, có chút không ngờ, mọi người không biết,

nhưng Tiểu Ý nói cô ấy muốn đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!