Bởi vì sự việc kích thích đột phát trong phòng họp kia, cả buổi
chiều, người Giản Tình đều lâng lâng. Xem tài liệu cũng dễ dàng thất
thần, làm việc gì cũng dễ dàng nhầm lẫn, thần kinh cứ loạn hết cả lên.
Trong trái tim lại chôn dấu một tình cảm không thể cho ai biết, vừa lưu
luyến lại ngọt ngào rung động không thôi.
Tiểu Lâm ở bên cạnh quan sát cô nửa ngày,
rốt cục không thể nhịn được nữa, ai oán thở dài: "Chị Tình, nhìn bộ dáng mất hồn mất vía của chị, khẳng định cũng đã bị boss lớn của chúng ta
"giết" rồi! Aizz, em cũng muốn đi lên cho anh ấy "giết" một chút a a
a……"
Đâu chỉ là "giết", căn bản chính là bị ăn sạch trắng trơn, xương cốt cũng không thừa, Giản Tình bướng bỉnh nghĩ.
Nháy mắt, hình ảnh bàn tay to của Phương Khiêm cố định eo nhỏ của cô, ra sức tiến vào trong cơ thể cô ở trong đầu chợt lóe qua, ngượng ngùng
mênh mông như vỡ đê hồng thủy lập tức tràn ra bao phủ lấy cô.
Giản Tình hừ Tiểu Lâm một tiếng, không nói tiếp, nào biết Tiểu Lâm
được một tấc lại muốn tiến một thước: "Chị Tình, chị đỏ mặt, chị đỏ mặt! Em đoán đúng rồi nha!"
Đem tầm mắt từ màn hình máy tính chuyển qua, Giản Tình mắt chằm chằm
nhìn Tiểu Lâm cười cười: "Lâm Kiều Kiều, em nếu nhàn rỗi như vậy, thì
bây giờ đem bản báo cáo đánh giá của ngày mai đem nộp trước đi, chị
không ngại dành thời gian để đọc đâu."
Tiểu Lâm bĩu môi, như con rùa rụt cổ nhanh chóng lùi về trước bàn làm việc, còn oán hận nhỏ giọng nói thầm: "Cái này gọi là thẹn quá hóa
giận!"
Giản Tình làm bộ không nghe thấy, lấy lại bình tĩnh, quay đầu tiếp
tục công việc trên tay. Bỗng điện thoại di động đặt ở một bên phát ra
tiếng "đing đing đing" báo có tin nhắn, cô vừa lấy lại xem thì trên mặt
đã nổi lên một tầng mây đỏ kiều diễm: "Buổi tối về nhà ăn cơm, ở giao lộ chờ em?"
Nhìn tên gọi thân mật "Đầu heo" gửi tin nhắn đến, Giản Tình mân miệng ha ha cười trộm, ngón tay trắng nõn đánh mấy dòng nhanh như gió trên
bàn phím: "Anh trực tiếp về nhà, không cần chờ em, em muốn đi mua đồ
ăn." Nhìn dòng chữ trên màn hình được gửi đi, cô mỉm cười ngọt ngào suy
nghĩ biểu tình của đối phương khi nhận được tin nhắn, khẳng định bởi vì
cô từ chối mà nhíu mày, nhưng một người đẹp trai như vậy, cho dù là động tác nhíu mày hẳn là nhìn cũng rất đẹp. Nghĩ đến đây, trong lòng Giản
Tình không khỏi âm thầm phỉ nhổ hành vi háo sắc của mình, chậm rãi đưa
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!