Trong lòng Bạch Lị Lị vừa nghi ngờ vừa sợ hãi.
Buổi sáng lúc họp các
trưởng phòng, Phương Khiêm gây khó dễ cho cô ngay tại hội nghị, chỉ
trích nặng nề công tác gần đây của phòng quan hệ xã hội, ám chỉ cô không xứng là trưởng phòng, làm cô khó xử trước mặt mọi người, khiến cho tâm
trạng hôm nay của cô u uất như bị mây đen dày đặc bao phủ.
Hơn nữa buổi sáng cô vừa bị Phương Khiêm gây khó dễ, bây giờ lại bị anh đến bắt lỗi, lúc này sợ
rằng hình tượng của mình trong tâm trí anh đã có nguy cơ bị lung lay.
Tuy đã lâm vào tình trạng
rất xấu nhưng với tính tình ngang bướng, cô vẫn không chịu thua mà phản
bác lại: "Tổng giám đốc, nếu không phải cô ấy khiêu khích trước, tôi
cũng sẽ không nhất thời mất đi lý trí."
"Khiêu khích?!" Phương
Khiêm nhướn mày, khóe mắt khẽ lướt qua Giản Tình đang ở bên cạnh, cười
nhạt nói: "Bạch Lị Lị, việc đánh nhau này khá nghiêm trọng, tôi sẽ không vội vàng đưa ra quyết định, tất cả đều chờ mở hội nghị trưởng phòng lần sau rồi xử lý. Tuy nhiên, bây giờ tôi rất hứng thú muốn nghe ân oán của các cô."
Tất cả mọi người đều hoảng
sợ trước thái độ tích cực bất ngờ của Phương Khiêm. Phương boss trăm
công nghìn việc sao lại có hứng thú với ân oán của hai cô gái? Việc này
thật bất thường! Thế này không phải có phần quá tọc mạch ư?
Giản Tình nghe lời Phương
Khiêm nói, khẽ dậm chân, thầm nghĩ nếu để mặc anh tiếp tục đặt câu hỏi
như vậy, chắc chắn sẽ làm mọi người nảy sinh nghi ngờ về quan hệ của bọn họ. Cô nhất thời nóng vội, liền mở miệng trước: "Tổng giám đốc, tôi và
Bạch trưởng phòng mặc dù có chút hiểu lầm, nhưng không hề có ân oán gì
cả. Trước khi đến hỗ trợ phòng quan hệ xã hội, thật ra tôi và Bạch
trưởng phòng cũng không quen biết."
Nghe Giản Tình giải thích, ánh mắt mọi người đều chuyển hướng sang Bạch Lị Lị, bắt đầu hoài nghi lời nói của Bạch Lị Lị.
Bạch Lị Lị bị cô nói như
vậy, một chút mặt mũi còn lại cũng mất hết, trong lòng thầm nghĩ một
trưởng ban nho nhỏ như Giản Tình mà cũng dám làm mình mất mặt trước
nhiều người như vậy, thù này xem như đã kết. Cô càng tức giận nói to:
"Giản Tình, cô đừng ra vẻ vô tội, đừng tưởng rằng mọi người không biết
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!