Chương 28: (Vô Đề)

Chu đại sư kể lại những gì Quan Nham đã nói với ông cho Kinh Tửu Tửu, y như cái loa.

Kinh Tửu Tửu cúp máy xong, cũng quay lại kể cho Bạch Ngộ Hoài nghe y như cái máy.

Bạch Ngộ Hoài im lặng.

"Đâu ra lắm quỷ nhỏ mà bán như vậy?"

Kinh Tửu Tửu lười biếng nằm trên ghế sofa của Bạch Ngộ Hoài, nghiêm túc đặt câu hỏi: "Chết nhiều nên bán nhiều hả?"

"Không phải.

Quỷ cũng chia ra rất nhiều loại.

Có ác quỷ, có phược địa linh, có âm sai, có quỷ nhỏ đổi vận hại người, cũng có quỷ từ người bình thường chết đi biến thành..."

"Trừ loại quỷ cuối cùng.

Những loại quỷ vừa rồi đều không thể biến thành một cách tùy tiện, nhất là luyện chế quỷ nhỏ đổi vận, trong mười con chỉ có một con." Bạch Ngộ Hoài thản nhiên nói.

"Cũng đúng.

Nếu có thể luyện chế nhiều quỷ nhỏ như vậy, thế thì trên đời ai cũng mua được một quỷ nhỏ đổi vận hay sao?" Kinh Tửu Tửu dừng lại rồi ngồi dậy: "Tôi biết rồi.

Người bán quỷ tùy tiện bắt quỷ nhỏ đã chết để trộn lẫn thật giả, thậm chí khỏi cần trả tiền mua từ tay cha mẹ.

Đây là kinh doanh không vốn nè."

Cậu nói một hồi lại nhíu mày: "Hậu quả của việc thật giả lẫn lộn là gì đây?"

"Ăn thịt tươi, hút oán khí sẽ biến thành quái vật trông như quỷ nhưng chẳng phải quỷ."

Bạch Ngộ Hoài đã từng gặp vô số thủ đoạn vừa tàn nhẫn vừa hèn hạ.

Nhóm người này thuộc đối tượng trung lập, không phải ai cũng đủ ngay thẳng để vào phái mà đa phần là những kẻ chỉ nhận tiền, theo đuổi danh vọng và địa vị.

Anh thấy nhiều rồi nên không khơi nổi cảm xúc gì nữa.

Bạch Ngộ Hoài khắc kỷ*, nhưng không yêu cầu người khác phải giống mình.

(*Khắc kỷ: yêu cầu nghiêm khắc đối với bản thân.)

Có lẽ chỉ mỗi Kinh Tửu Tửu là nghe và thực sự suy nghĩ về hậu quả của việc này.

"Thế người nuôi quỷ thì sao?" Kinh Tửu Tửu hỏi.

"Với quỷ nhỏ, hắn chỉ có vai trò là người nuôi dưỡng nên sẽ không có vấn đề gì.

Nhưng một khi hắn không thể thỏa mãn được cơn thèm ăn của quỷ thì nó sẽ tự ra ngoài kiếm ăn."

Bởi thế nuôi quỷ là việc âm tà trong giới huyền học chính thống, bị cấm công khai.

Kiếm ăn? Là kiếm ăn kiểu gì cơ?

Kinh Tửu Tửu úp điện thoại, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện mà Chu đại sư đã nói lúc nãy: "...! Chu đại sư muốn mời tụi mình đi ăn."

Mặc dù Chu đại sư bảo chỉ mời cậu nhưng Kinh Tửu Tửu thấy cứ nói thẳng thì có lẽ Bạch Ngộ Hoài sẽ đau lòng, bèn lặng lẽ thêm chữ "tụi" vào.

Bạch Ngộ Hoài trả lời: "Vậy thì đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!