Chương 25: (Vô Đề)

"Chỉ tay của anh Bạch..." Kinh Tửu Tửu soạn sẵn cả tràng sớ trong đầu, đang chuẩn bị thốt ra thì đột nhiên ngưng bặt.

Cậu lật đi lật lại bàn tay Bạch Ngộ Hoài rồi nhìn kỹ.

Người qua đường thì thấy người đàn ông đeo khẩu trang và kính râm, cứ lúc lắc tay mình như tên thần kinh.

Chơi app quá 180 phút rồi phải không? Còn coi vân tay nữa cơ đấy?

Kinh Tửu Tửu khựng lại mấy giây mới cất tiếng: "Anh không có vân tay."

Cậu vừa phát hiện điều này!

Bạch Ngộ Hoài hờ hững trả lời: "Ừm."

Kinh Tửu Tửu: "Ủa rồi tôi xem cái gì?"

Bạch Ngộ Hoài đè giọng xuống cực thấp, kẻo bị người ta nghe được lại nghĩ anh là kẻ tâm thần tự lảm nhảm một mình.

Anh bảo: "Thì xem tướng mạo đi?"

Kinh Tửu Tửu có biết gì đâu.

"Để tôi xem thử nào..." Nói đoạn, Kinh Tửu Tửu làm bộ tập trung nhìn mặt Bạch Ngộ Hoài.

Bạch Ngộ Hoài cũng đang nhìn cậu.

Ánh mắt hai người giao nhau một lúc.

Màu mắt người đàn ông hơi nhạt, khi đối mặt với anh sẽ cho người ta ảo giác lạnh lùng hờ hững.

Ánh mắt Kinh Tửu Tửu lướt xuống, nhìn vào mũi, môi, cằm, hầu kết của anh...

Bạch Ngộ Hoài có chút không chịu nổi kiểu đánh giá này.

Kinh Tửu Tửu đánh giá quá nghiêm túc, cứ như muốn ghi từng nét vào đáy mắt.

Bạch Ngộ Hoài quay mặt sang chỗ khác: "Nhìn ra gì chưa?"

"Ừm, rất giỏi.

Quá khứ rất xuất sắc, tương lai cũng sẽ rất tuyệt vời." Kinh Tửu Tửu nói câu này rất chân thành.

Bạch Ngộ Hoài khẽ thở phào, anh thấy hơi vui vui mà cũng hơi không vui lắm, từ tận đáy lòng cảm thấy có một chút không thỏa mãn.

Kinh Tửu Tửu nghĩ trò xem tướng cho người khác cũng chán thấy mồ.

Lần sau cậu phải nói với Chu đại sư, mai mốt đừng tùy tiện xem tướng lừa người ta nữa.

Nhỡ gặp người không có vân tay rồi ông tính nói sao? Nhỡ gặp người như Lâm Chi, giơ tay gạt một cái thì ngũ quan cũng san bằng, chỉ còn mỗi khuôn mặt trắng trơn rồi ông tính làm gì? Xem tướng mặt cũng không được nốt.

Kinh Tửu Tửu trượt xuống, đi tới đi lui tuần tra vài vòng trong máy bay, cuối cùng ghé vào cửa kính buồng lái của cơ trưởng, đứng im không nhúc nhích.

Cánh tay Bạch Ngộ Hoài vẫn duy trì tư thế trước đó, chỉ là trong vòng tay đã trống rỗng.

Không, vui, chút, nào.

Rất, muốn, giết, quỷ.....

Bộ phim do đạo diễn Hướng làm đạo diễn tên là "Sương Mù", là tác phẩm mà hắn mất ba năm mới cho ra lò, cũng bỏ rất nhiều công sức để tìm nguồn đầu tư.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!