Chương 19: (Vô Đề)

Từ khi rạp hát bắt đầu được xây dựng đến khi hoàn thành rồi đưa vào sử dụng, trong mười bảy năm đó có khoảng năm người chết vì sự cố ở đây.

Thanh niên kia nói: "Đây là đang tìm thế thân đó.

Kẻ trước tèo đời, kẻ sau tìm người kế tiếp.

Cho nên thứ quỷ này, nếu không trừ khử mà còn giữ lại thì sẽ có người thiệt mạng nữa.

Chúng nó nhắm vào mạng người."

Chu đại sư thường giả danh đại sư, ông ta ưa nói lào lào mấy câu này với người khác nên không sợ lắm.

Ngay cả Kinh Tửu Tửu cũng thấy có lý.

Cậu đã là quỷ rồi mừ! Quỷ tìm thế thân toàn tìm người.

Chỉ mình đạo diễn là bị dọa cho khiếp vía, ông kìm lòng không đặng kéo tay áo Kinh Tửu Tửu.

Hết cách rồi, chỉ có cậu nhóc này trông vừa xinh trai mà vừa tốt tính.

Kinh Tửu Tửu ngoảnh lại nhìn đạo diễn, ông vội nói: "Ngại quá, tôi...! quả thật là hơi sợ."

Ánh sáng trong rạp hát không quá mạnh, với lại bốn phía đều kín nên không khí có phần im ắng đáng sợ.

Kinh Tửu Tửu rất thông cảm với việc có người sợ chuyện này, cậu thoải mái gật đầu: "Ừm, đừng sợ."

Bạch Ngộ Hoài: "..."

Ông đang túm tay áo của nhóc quỷ mạnh nhất rạp hát này đấy.

"Có một chuyện rất kỳ lạ." Anh chàng kia lại lên tiếng: "Trong năm người chết thì có bốn người đều mất mạng vào bảy năm đầu.

Người cuối cùng chết vào năm thứ tám, sau đó thì không ai chết nữa."

Kinh Tửu Tửu sững lại: "Chẳng lẽ là một con quỷ tốt?" Nhưng suýt nữa đã bẻ gãy cổ người ta, quỷ tốt gì chứ?

Còn chẳng bằng tui nè.

"Không hẳn." Bạch Ngộ Hoài hơi ngừng: "Có thể ngược lại, nó chính là kẻ xấu xa độc ác nhất."

Đạo diễn nghe không có người chết nữa mới yên tâm hơn nhiều.

Ông hỏi: "Liệu có phải là kiểu ma quỷ gây rối không? Tôi đọc truyện xưa về thần quỷ của phương Tây thấy có viết mấy thứ như này."

Bạch Ngộ Hoài phản bác ngay: "Không phải."

"Trước tiên cậu điều tra xem người kia tên gì, có thân phận thế nào." Bạch Ngộ Hoài ra lệnh cho cậu thanh niên.

Anh chàng cũng không phàn nàn, ngoan ngoãn làm theo.

Đạo diễn ở bên cạnh im lặng hồi lâu, rốt cuộc cũng cất tiếng: "Tôi nhớ ra rồi.

Gã đó tên là Lưu Đông Phong, kinh doanh thủy sản ở thành phố Hoài An nhiều năm về trước.

Gã cũng khá nổi tiếng trong giới nhà giàu của thành phố này.

Hôm gã đến xem vở "Romeo và Juliet", lúc khán giả ra về, một nhân viên dọn vệ sinh phát hiện gã không nhúc nhích mới phát hiện gã đã chết rồi."

"Hình như do tim ngừng đột ngột."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!