Tất cả đèn trong rạp hát được bật lên.
"Đâu! Quỷ đâu?" Mọi người vội vàng kêu to, cầm chổi, lấy ghế, vác bình phong, còn giơ cây thánh giá đạo cụ cao bằng nửa người lên.
Lia mắt nhìn quanh, bóng quỷ đâu ra?
Kinh Tửu Tửu: "..."
Mặc dù con quỷ kia hù cậu, nhưng mà...! Kinh Tửu Tửu nói thầm với Bạch Ngộ Hoài: "Tôi thấy làm quỷ mất mặt muốn chết.
Bọn họ chẳng tôn trọng quỷ xíu nào."
Bạch Ngộ Hoài thản nhiên nói: "Đây gọi là ra vẻ làm màu."
"Hả, thiệt á?" Kinh Tửu Tửu chớp mắt mấy lần, "Hèn chi..." Hèn chi trong những người vào lâu đài, ai nói nhiều thì nhát gan, Bạch Ngộ Hoài ít nói nhất thì lại không hề sợ cậu.
Kinh Tửu Tửu cảm thấy vớt vát được chút sĩ diện của quỷ.
Dù sao chỉ mình Bạch Ngộ Hoài mới là đặc biệt thôi.
"Đã bảo là trên đời này không có quỷ rồi mà." Thanh niên trên sân khấu bước xuống, không kiên nhẫn nói.
Cậu ta mặc một bộ trường sam
- trang phục điển hình của người trí thức thời dân quốc.
Đây chính là diễn viên vừa xấu vừa khóc khó nghe, trong miệng anh chàng quỷ kia nói.
Khổng Tương Kỳ cũng xuống theo, cô sờ cổ: "Vừa nãy tôi cảm giác như có thứ gì đó túm chân mình, dây thừng còn hơi siết tôi nữa."
Thanh niên cười nhạo: "Tiếng thét chói tai vang lên từ khán phòng, chứng tỏ thứ vừa nãy bọn họ nhìn thấy là ở trong khán phòng.
Vậy nên dù có quỷ thật đi chăng nữa, thì cô nghĩ con quỷ kia có thể phân thân đến túm chân cô à?"
Khổng Tương Kỳ im lặng.
Bây giờ cô cũng không thể nói chắc, rốt cuộc ma quỷ có thật hay không.
Nhưng trải nghiệm ở lâu đài cổ vẫn còn rõ mồm một, đến hôm nay cô vẫn chưa xác định được là Kinh Tửu tửu còn sống hay đã chết.
Tin tức năm xưa cô nhìn thấy là ảo giác ư?
Vì lí do đó mà lúc này, Khổng Tương Kỳ không dám nhìn thẳng vào Kinh Tửu Tửu.
Nhan sắc của cậu rất xinh đẹp, thậm chí còn đẹp hơn trong ảnh.
Chẳng qua vẻ đẹp này hơi đáng sợ.
"Đi thôi, tôi tập xong rồi." Bạch Ngộ Hoài lên tiếng, chả quan tâm chuyện trong rạp hát có quỷ gì đó.
Kinh Tửu Tửu lại đè vai anh, mượn sức nhón chân lên, đầu cũng ngó ra ngoài: "Cô Khổng Tương Kỳ."
Khổng Tương Kỳ được ưu ái mà hú hồn.
"Cậu biết tên tôi?"
"Cậu nhớ tên cô ấy?"
Cô và Bạch Ngộ Hoài gần như lên tiếng cùng một lúc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!