9h hơn, Vương Cẩm đi thanh toán, bốn người tan tiệc.
Khi ra khỏi quán cơm, Lương Tỳ và Bách Đồ đi phía trước, Ngạn Dung cố tình rớt lại phía sau, lặng lẽ đụng vào tay Vương Cẩm.
Vương Cẩm quay đầu, cười nhìn cậu.
Hai người mặc vest như đã hẹn trước, Vương Cẩm nhìn vẫn không khác gì mấy, nhưng Ngạn Dung mặc thế này trông lại rất đoan trang, âu phục mới tinh rất vừa người, tôn lên vóc người cao thẳng của cậu, Ngạn Dung còn dùng cả keo xịt tóc, lộ toàn bộ trán ra, đem chính mình tân trang thành một thanh niên anh tuấn.
Vương Cẩm ngắm cậu từ đầu tới chân một lượt, môi khép mở, không tiếng động mà khoa trương khen: Thật là đẹp.
Không nhịn được đắc ý, Ngạn Dung ưỡn thẳng ngực, vậy nhưng lại không cẩn thận lộ ra tính tình có chút trẻ con.
Vương Cẩm đôi mắt cong cong.
Ra mắt gia trưởng thuận lợi thế này, tâm tình của cả hai người đều rất tốt, nhất là Ngạn Dung, cậu mừng đến độ nhảy nhót, trong lòng ứ muốn về nhà với hai người Lương Bách chút nào, cậu muốn đến chỗ Vương Cẩm, muốn ở cùng một chỗ với anh, bọn họ có thể ôm ấp hôn môi làm tình, hoặc là đọc sách xem phim tán gẫu, làm cái gì cũng được, làm cái gì cũng tốt lắm luôn.
Nhưng cậu cũng biết như thế thì không được ổn lắm, chỉ là nghĩ muốn, nên vẫn cố nhịn, cuối cùng vẫn theo Bách Đồ lên xe Lương Tỳ.
Vương Cẩm cũng lên xe, nhưng không vội rời khỏi, nhìn theo hướng ba người đi xa, anh gọi điện cho ông anh Vương Tề, hỏi xem có tin gì của Vương Siêu không.
Vương Tề đầu bên kia nói:
"Nó đi du lịch rồi, còn tìm anh mày mượn xe việt dã, bảo là muốn tự mình ngao du một chuyến thẳng quốc lộ Tứ Xuyên đến Tây Tạng."
Vương Cẩm phỉ nhổ:
"Nó tự mình muốn lái xe Xuyên Tạng thế mà anh lại còn hùa theo nó."
Vương Tề:
"Anh mày đã tìm cho nó một người bạn trước đây từng đi qua, cậu ấy rất đáng tin cậy, ngày hôm qua có nói là đã đến được Khả Khả Tây Lý, chú đừng lo cho nó, không có việc gì đâu."
Vương Cẩm hơi yên lòng lại, nói:
"Nó không có chuyện gì là tốt rồi."
Tuy hai ông anh nhà họ Vương suốt ngày oánh đập thằng em trai, nhưng nói cho cùng thì vẫn còn biết xót Vương Siêu.
Vương Tề luôn nói rất ít, xong việc chính cái là muốn cúp máy ngay:
"Còn có chuyện gì nữa không?"
Vương Cẩm nói:
"Còn. Anh cuối tuần sau rảnh không?"
Vương Tề hơi nghĩ một lát, nói:
"Tuần sau không được, tuần sau nữa anh mày có thể xếp lại lịch."
Vương Cẩm cũng không vội, nói:
"Vậy để nửa tháng sau vậy."
Vương Tề đáp ứng nói: Được. Muốn làm gì?
Vương Cẩm nói:
"Đối tượng em hẹn hò, mang cho anh gặp."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!