Chương 3: (Vô Đề)

Đồ ăn rất nhanh liền được bưng lên, tất cả đều là những món cơm bình dân ở nhà, vừa vặn cho hai người ăn no căng.

Nguyễn Ôn Tịch chừa lại một phần để trong lồng giữ nhiệt cho quản gia, rồi gọi Hứa Tề Tư tới ăn cơm.

Hứa Tề Tư chậm rãi đi qua ngồi xuống, thẳng cho tới khi ăn xong cơm trưa cũng chưa thể hoàn hồn.

"Có hợp khẩu vị của em không?" Nguyễn Ôn Tịch dịu dàng kéo lại suy nghĩ của cậu.

Hứa Tề Tư gật đầu:

"Tay nghề của Nguyễn tiên sinh rất tuyệt."

"Hợp khẩu vị của em là được." Nguyễn Ôn Tịch cười nhẹ, lại đổi sang đề tài khác,

"Vừa rồi thấy em kinh ngạc như vậy, hẳn là do em chưa từng nghĩ anh sẽ xuống bếp nấu cơm sao?"

Hứa Tề Tư có chút ngượng ngùng gật đầu:

"Xin lỗi, là do ấn định ban đầu của tôi."

Nguyễn Ôn Tịch là người làm âm nhạc, trong đó am hiểu nhất chính là dương cầm.

Anh đã từng đoạt rất nhiều giải thưởng về dương cầm trong và ngoài nước.

Nguyên bản Hứa Tề Tư nghĩ rằng Nguyễn tiên sinh sẽ là người có bàn tay mười ngón không dính nước.

Nguyễn Ôn Tịch không để bụng:

"Không sao cả. Cậu cũng không phải là người đầu tiên nghĩ như vậy."

Nói rồi anh đứng lên, cười nói với cậu:

"Hình như em có việc bận đúng không? Dù sao cũng mới chuyển tới, hẳn là muốn sửa sang lại một chút đồ đạc. Chỗ này để anh dọn cho, em có việc thì cứ lên trước đi."

Trong biệt thự ngoại trừ quản gia thì tạm thời không còn ai khác, nên có một số việc bọn họ phải tự mình làm lấy.

Hứa Tề Tư cảm thấy ngại ngùng vì đã làm phiền Nguyễn Ôn Tịch, cậu thử thăm dò hỏi:

"Hay là để tôi làm cho? Nguyễn tiên sinh đã vất vả nấu cơm rồi."

Nguyễn Ôn Tịch lắc đầu::

Không có gì, hôm nay anh rảnh rỗi không có gì làm.

Lần này để anh làm cho, em mới tới còn có nhiều thứ còn chưa quen, chờ lần sau nếu có việc thì chắc chắn anh sẽ nhờ tiểu Thất tới hỗ trợ."

Nói đến như vậy, Hứa Tề Tư cũng không cưỡng cầu nữa, rón rén nói một câu Nguyễn tiên sinh vất vả rồi đi lên lầu một.

Trước khi xuống lầu, cậu không có log out, trên màn hình vẫn đang hiện giao diện trò chơi, hình như Ôn Mộng Một Hồi có gửi cho cậu một tin nhắn.

[Kênh chat riêng] [Ôn Mộng Một Hồi]:

Tôi cũng đi ăn cơm, đợi lát nữa sẽ quay lại.

Tin nhắn được gửi từ nửa tiếng trước, khi đó cậu đang căn chỉnh thiết bị nên không có chú ý tới.

Hứa Tề Tư chỉnh lại tinh thần, ngồi trước máy tính đánh một dòng chữ: Tôi biết rồi, khi nào quay lại nhớ gọi tôi.

Đối phương vẫn chưa trả lời, phỏng chừng còn chưa về.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!