Chương 2: (Vô Đề)

Cuối cùng Hứa Tề Tư vẫn là an tĩnh đi theo Nguyễn Ôn Tịch lên lầu, đến nhìn qua căn phòng cậu sẽ ở.

Nội thất trong phòng được bố trí có màu sắc chủ đạo là trắng và xanh da trời, ga trải giường và những vật dụng trong phòng đại khái không khác mấy so với ở Hứa gia.

Bởi vì tính cách hướng nội ngại giao tiếp, cậu không thích tiếp xúc với người lạ.

Đối với hoàn cảnh xa lạ, cậu cần có thời gian để thích nghi, vậy nên một căn phòng như thế này sẽ khiến cậu cảm có cảm giác an toàn hơn rất nhiều.

Nguyễn Ôn Tịch đứng ở cửa nhìn cậu:

"Em nhìn xem còn có chỗ nào cần sắp xếp lại thì cứ nói với anh, trong hôm nay anh sẽ cố gắng giải quyết hết thảy."

Hứa Tề Tư vội lắc đầu:

"Không, không có. Cảm ơn Nguyễn tiên sinh."

Nguyễn Ôn Tịch cười một chút, cũng không sửa lại xưng hô nữa,

"Anh lại dẫn em tới chỗ khác, làm quen hết toàn bộ căn nhà."

Hứa Tề Tư gật đầu, tiếp tục ngoan ngoãn đi theo sau anh.

Nguyễn Ôn Tịch không vì cậu trầm trầm ít nói mà không vui, kiên nhẫn hướng dẫn, giới thiệu từng chỗ một với cậu.

Ngoại trừ tầng trệt là đại sảnh, lầu một là phòng làm việc, lầu hai là phòng ở, thì biệt thự còn có lầu ba, nơi đó để trống lộ thiên làm đài quan sát, có thể ngồi ngắm sao trên đấy.

Bên dưới sân còn có một phòng tập thể thao, một bể bơi ngoài trời và một hoa viên nhỏ.

Hứa Tề Tư đi coi hết một lần, đại khái đã nhớ kỹ bố cục căn nhà.

Nguyễn Ôn Tịch đưa cậu về lại phòng, chỉ lịch sự đứng ở ngoài cửa:

"Vậy em cứ sắp xếp đồ đạc trước, anh ở lầu một, có việc gì thì cứ gọi anh. Về sau nơi này cũng chính là nhà của em."

Hứa Tề Tư còn chưa hoàn toàn thích nghi, chỉ nhẹ nhàng gật đầu tỏ vẻ mình đã hiểu.

Nguyễn Ôn Tịch vừa vặn cho cậu không gian và thời gian để thích nghi, trước khi đi còn tri kỷ đóng cửa giúp cậu.

Giờ phút này không còn người khác, Hứa Tề Tư mới thả lỏng cơ thể, xoay người bắt đầu sắp xếp đồ đạc của mình.

Cậu không phải người quá chú trọng ngoại hình, hơn nữa gần biệt thự này Hứa gia có chuẩn bị đồ dùng sinh hoạt cho cậu rồi.

Vậy nên lúc này đồ đạc cậu mang tới không nhiều lắm, phần lớn là quần áo thường ngày.

Khi vậu vừa xếp xong quần áo vào tủ thì đúng lúc anh cả bảo quản gia đem máy chủ tới.

Cậu nhìn đồng hồ, đợi quản gia mang máy lên lầu một rồi lắp ráp, gấp không chờ nổi mà mở máy tính lên.

Nhìn giao diện quen thuộc trước mắt, cảm xúc bất an từ khi ở chỗ mới cuối cùng cùng dịu bớt.

Trước tiên cậu đăng nhập vào Wechat, vừa vào liền thấy fan club của mình đang hoạt động sôi nổi.

Hứa Tề Tư năng lực lẫn tư chất đều rất bình thường, kỳ thật chơi game cũng không phải là dân chuyên hay lợi hại gì, đích thị thuộc đảng phái cá mặn nhàn tản.

Có lẽ là do cách một màn hình máy tính, nên trong lúc chơi game cậu phát hiện bản thân mình có thể thả lỏng mà trò chuyện một cách tự nhiên với bạn bè trên mạng, hoàn toàn bất đồng với trạng thái ngoài đời thực.

Vì thế sau khi tốt nghiệp, cậu thử khám phá mảng game online và livestream.

Lúc mới bắt đầu, mỗi ngày cậu chỉ livestream chơi game một chút, nhưng ngoài ý muốn lại hấp dẫn không ít fans, dần dần liền duy trì việc livestream tới tận bây giờ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!