Nãy giờ ở trên phi thuyền, Dụ Nhiên cũng không hề rảnh rỗi. Cậu liên tục dùng tua ý thức cảm nhận dao động cảm xúc bên ngoài.
Cậu có thể cảm nhận được sự phẫn nộ của quái vật càng lúc càng mãnh liệt hơn. Khi Lục Tắc Hiên cứu từng Lính gác, đồng thời chém đứt vô số móng vuốt của nó, cơn giận của quái vật lên tới đỉnh điểm.
Mà những cảm xúc mãnh liệt nhất xuất phát từ chính hai "ngọn núi" khi nãy mọi người trông thấy.
Đó chắc chắn là thủ lĩnh của bọn chúng.
Đây là một loại động vật quần cư rất kỳ quái. Phi thuyền bay quá cao nên không thấy được rõ hình dáng cụ thể của chúng nhưng Dụ Nhiên cảm thấy quái vật kia và nhện mắt đỏ hồi trước cậu gặp ở chòm sao Nam Tam Giác không khác nhau là mấy.
Chúng cực kỳ thông minh, vô cùng kiên nhẫn, lại biết làm việc theo mệnh lệnh của thủ lĩnh, tính phục tùng và kỷ luật của cả đàn thú còn nghiêm minh hơn cả quân đội.
Ban đầu, lúc Dụ Nhiên dùng tua ý thức thăm dò trên mặt đất, chúng không có bất kỳ phản ứng nào, trót lọt qua mặt cả cậu.
Kết quả, ngay khi Lục Tắc Hiên dẫn đội tiến sâu vào lãnh địa, toàn bộ quái thú đột ngột tấn công đồng loạt.
Sách lược "Dụ địch xâm nhập, bắt ba ba trong rọ" này không thua kém gì con người.
Lục Tắc Hiên dùng toàn bộ sức lực, không bận tâ m đến sống chết bản thân, không bỏ lại bất kỳ thành viên nào của Đội đặc chiến Liệp Ưng.
Một đội trưởng như thế thật sự khiến người ta kính nể.
Giờ khắc này, Dụ Nhiên chỉ có một suy nghĩ duy nhất: Người mang củi cho mọi người không nên chết vì gió tuyết lạnh lùng.
Lục Tắc Hiên cứu nhiều người như vậy, bản thân hắn lại lâm vào khốn cảnh. Cậu chắc chắn không thể đứng nhìn Lục Tắc Hiên hy sinh ở đây.
Vậy nên, cậu lái phương tiện bay vọt đi ngay tắp lự không chút chần chừ.
Sinh vật trí tuệ cao, để Dẫn đường đối phó!
Dụ Nhiên điều khiển phương tiện bay, vẻ mặt bình tĩnh. Chân phải cậu giẫm ga hết cỡ, trong chớp mắt, phương tiện bay đạt đến tốc độ tối đa. Mọi người chỉ thấy ngọn lửa xanh lam bên dưới phương tiện bay vẽ nên đường cong đẹp mắt như sao băng giữa không trung rồi biến mất ở phía xa.
Trong mắt các Lính gác, hành động này của cậu không khác gì tự tử vì tình.
Lúc này, Đường Sách đang dừng phương tiện bay lơ lửng bên trên "khối núi", thấy một phương tiện bay khác vọt thẳng vào giữa đàn thú, bị đám móng vuốt dày như nêm nuốt trọn chỉ trong nháy mắt. Hắn chưa kịp phản ứng, chợt nghe tiếng gọi đầy lo lắng của Moore vang lên trong tai nghe: "Nhiên Nhiên, quay lại!"
"… Nhiên Nhiên?" Đường Sách hoàn hồn, "Đệch mợ! Là Dụ Nhiên hả?!"
Dụ Nhiên, người Nguyên soái dặn đi dặn lại hắn phải bảo vệ, vừa lao thẳng xuống?
Đường Sách quyết đoán quay đầu phương tiện bay, định đi cứu người, kết quả, đám móng vuốt kia đột nhiên đan chặt vào nhau, tạo thành một tấm khiên cực kỳ kiên cố. Hắn không thể đột phá ngay, lại không dám oanh tạc bằng hỏa lực hạng nặng.
Đường Sách lo sốt vó, gọi to vào tai nghe: "Dụ Nhiên! Sao rồi? Quay về mau!"
Dụ Nhiên nhíu mày, tắt tai nghe không dây đi, để sang một bên.
Vô số móng vuốt sắc như một đại dương màu tím, không ai biết bị phủ lấp bên dưới chúng rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.
Lúc này, tơ máu vằn vện trong mắt Lục Tắc Hiên, cánh tay cầm đao điện từ của hắn đang run rẩy không ngừng. Cơ bắp trên tay căng cứng, chim ưng quá mệt mỏi đã quay về thế giới tinh thần, khả năng bay lượn của hắn cũng biến mất.
Trong thế giới tinh thần, núi tuyết đang rung chuyển dữ dội như sắp sụp đổ. Lính gác chỉ cảm thấy cảnh vật xung quanh mờ dần, cả thế giới xoay mòng mòng, trong tầm nhìn chỉ còn màu máu gai mắt.
Sắc đỏ không ngừng lan tràn, chẳng mấy nữa sẽ hoàn toàn bao phủ hắn…
Đao điện từ nắm chặt trong tay Lục Tắc Hiên vung chém trái phải một cách máy móc, vuốt sắc tiếp cận hắn đều bị chém đứt. Nhưng càng lúc chúng càng tấn công dồn dập hơn, Lục Tắc Hiên sơ sẩy, vai trái bị móng vuốt cào thành một lỗ máu.
Cảm giác đau thấu xương truyền đến từ bả vai. Người đàn ông gầm lên một tiếng giận dữ, khua đao băm cái vuốt sắc kia thành mảnh vụn.
Nhưng hắn biết bản thân mình không còn cố được thêm bao lâu nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!