Chương 45: Thú vũ trụ khổng lồ

Ngay khi nghe Dụ Nhiên nói, Lục Tắc Hiên lập tức lùi lại. Nhưng không một ai ngờ rằng những cái cây màu tím kì dị quanh khối núi lại đột ngột sống dậy như vậy. Chúng giương nanh múa vuốt, hung hãn quét khắp mặt đất.

Lục Tắc Hiên không kịp đề phòng, bị những cái vuốt sắc đó cuốn lấy. Lúc này, những "cái cây" kia như có ý thức, chúng rướn mình, vươn lên cao, khua khoắng cành lá như những cái xúc tu của bạch tuộc dưới biển sâu, lôi từng phương tiện bay xuống.

Phương tiện bay của Đường Sách bị chúng tóm được rồi ném ra xa, liên tục lộn nhào trên không còn đáng sợ hơn cả đi tàu lượn siêu tốc. Hắn gắng vượt qua cơn choáng váng, vừa điều khiển thiết bị giữ cân bằng, vừa hét vào tai nghe: "Rút mau! Bay lên cao!"

Lúc này, thiết bị bay của Chim Ruồi và Tắc Kè Hoa đi cùng nhóm với hắn cũng bị cuốn đến tít đằng xa.

Đội Lính gác tiếp ứng phía sau tiểu đội trinh sát cũng không may mắn thoát nạn. Thực vật màu tím ở nơi này quá nhiều, vô số móng vuốt cùng hoạt động, trước mặt "con quái vật" khổng lồ này, thiết bị bay của con người trở nên nhỏ nhoi như ruồi muỗi.

Cảnh tượng này khiến Dụ Nhiên nhớ tới một loài động vật từng đụng độ tại chòm sao Nam Tam Giác*: Nhện mắt đỏ.

—ĐỌC FULL TẠI —

* Chòm sao Nam Tam Giác là chòm sao xếp thứ 83 trong số 88 chòm sao hiện đại

Con nhện kia có kích thước khổng lồ, tơ nhện dày cui kết thành mạng lưới kỳ quái. Nó bất động chờ đợi con mồi bay vào phạm vi săn bắt của mình đủ nhiều mới đột ngột thu lưới, bắt gọn cả mẻ.

Thứ màu tím trên hành trên hành tinh này không phải thực vật mà là một loài động vật cực kỳ thông minh!

Khi nãy, lúc Dụ Nhiên thăm dò bằng tua ý thức, cậu không cảm nhận được bất kỳ dao động cảm xúc nào là do nó vẫn đang kiên nhẫn ẩn nấp. Những thứ nhìn như móng vuốt sắc nhọn giương lên cao tưởng là cành cây, thực chất chính là nanh vuốt của nó.

Nó luôn âm thầm quan sát đám người dám bén mảng tới lãnh địa của mình, chờ đến tận khi họ lái phương tiện bay vào sâu trong vòng vây mới tập kích bất thình lình, muốn tiêu diệt toàn bộ những "kẻ xâm lăng" này trong một đợt.

Dụ Nhiên căng thẳng siết chặt nắm tay, nhìn chằm chằm cảnh tượng trên màn hình.

Moore cũng tái mặt: "Rốt cuộc đây là quái vật gì?!"

Triệu Thuyên phụ trách bảo vệ Dụ Nhiên lập tức rút đao điện từ của mình ra, đứng chắn trước cậu như hộ vệ, cảnh giác nói: "Phi thuyền đang bay trên cao, tạm coi như an toàn. Chúng không thể tấn công được đến phi thuyền, mọi người cẩn thận!"

Moore nhắc nhở Lục Tắc Hiên: "Đội trưởng Lục, bay lên đi! Phạm vi hoạt động của chúng có hạn, không vươn được quá cao."

Chất giọng trầm của Lục Tắc Hiên vang lên: "Đã biết."

Lúc này, thành viên Đội đặc chiến Liệp Ưng đã bị "biển tím" bao vây.

Những "cái cây màu tím" hình móng vuốt, không, có lẽ đó là các chi của một loài động vật nào đó, đang linh hoạt tóm lấy các phương tiện bay, lôi ngược xuống. Phương tiện bay của Chim Ruồi ở vị trí trước nhất sắp bị vuốt sắc xé thành từng mảnh.

Đường Sách hô to: "Chị Chim, cẩn thận!"

Lúc này, phương tiện bay của hắn đang chổng ngược lên trời, đầu Đường Sách cắm xuống đất. Hắn kéo mạnh cần điều khiển bằng cả hai tay, phương tiện bay lập tức tăng tốc tối đa, linh hoạt lộn một vòng trên không, hất tung đám móng vuốt đang tóm lấy mình, bay thẳng đến chỗ Chim Ruồi rơi xuống.

Đường Sách lái phương tiện bay nhanh như chớp, vừa đuổi theo vừa nã pháo tấn công. Chỉ một tiếng "ầm" cực lớn, gốc cây vuốt sắc đang quấn lấy Chim Ruồi bị Đường Sách cho nổ thành tro chỉ trong nháy mắt, chất lỏng nhầy nhụa, đen sì văng ra khắp xung quanh như mưa.

"Gràoooo gràoooo…" Tiếng gầm đinh tai nhức óc vang lên bên tai, cả vùng đất như cũng rung chuyển theo.

Móng vuốt càng tấn công dữ dội hơn, biển tím như dậy sóng, sẵn sàng thôn phệ tất cả những kẻ xâm nhập.

Chim Ruồi được giải cứu. Cô lập tức điều khiển phương tiện bay tới cạnh Đường Sách, hãi hùng: "Cậu Long đâu?!"

Đường Sách ngoảnh lại, nhìn sang phía Lữ Tiểu Long. Phương tiện bay của hắn cũng đang bị cuốn vào sâu trong biển tím, bị vô số vuốt sắc bao vây. Lúc này, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy biểu tượng thuộc về Quân đoàn Liệp Ưng trên thân phương tiện giữa khe hở của những cái móng vuốt đó.

Trong tình huống thế này, tùy tiện khai hỏa sẽ rất dễ ngộ thương đồng đội.

Đường Sách và Chim Ruồi đang cân nhắc biện pháp.

Tiếng chim ưng kêu lanh lảnh chợt vang lên giữa trời cao, ngay sau đó, đao điện từ trong tay Lục Tắc Hiên vẽ nên một vệt sáng trắng lóa, chặt đứt toàn bộ móng vuốt đang giam hãm mình.

Người đàn ông dang rộng đôi cánh khổng lồ, lao thẳng xuống như một tia chớp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!