Đêm đó, toàn bộ thành viên Đội đặc chiến Liệp Ưng đều ngủ lại trên phi thuyền.
Lục Tắc Hiên lo Dụ Nhiên chưa quen, trước khi ngủ còn phải ghé qua thăm cậu, nói: "Không gian trên phi thuyền hữu hạn, phòng nghỉ của mọi người đều khá chật hẹp. Trong thời gian ra ngoài làm nhiệm vụ, chỉ có thể ngủ ở đây thôi, cố gắng làm quen nhé."
Dụ Nhiên cười, nói: "Không sao, em thấy rất ổn. Có phòng tắm riêng đã là rất tiện rồi."
Lục Tắc Hiên đưa một cái túi lớn cho Dụ Nhiên: "Phải rồi, máy sấy tóc của em, tôi cầm hộ này."
Lúc xếp hành lý, Dụ Nhiên chỉ mang theo quần áo để thay giặt. Máy sấy tóc để ở ngăn kéo trong phòng tắm, vội quá nên quên mất. Không ngờ Lục Tắc Hiên rất tỉ mỉ, nhớ rằng cậu tắm gội xong nhất định phải sấy khô tóc.
Lòng Dụ Nhiên thấy khá ấm áp, nhận lấy cái túi, nói: "Cảm ơn."
Lục Tắc Hiên khẽ hắng giọng một tiếng, có vẻ hơi xấu hổ: "Vậy em nghỉ sớm đi, 8 giờ sáng mai xuất phát."
Dụ Nhiên gật đầu: "Vâng, chúc Đội trưởng Lục ngủ ngon."
Chim ưng trắng vỗ cánh, bay một vòng quanh cáo nhỏ rồi mới lưu luyến rời đi.
Đường Sách đang nhìn ra ngoài qua cửa sổ ở hành lang phi thuyền, thấy Lục Tắc Hiên đi ra, vội vàng chào: "Đội trưởng Lục."
Lục Tắc Hiên nghi hoặc nhìn hắn: "Muộn vậy rồi còn chưa ngủ à?"
Đường Sách giải thích: "Lần đầu lên phi thuyền lớn, tôi hơi tò mò, muốn quan sát một vòng, làm quen với môi trường."
Lục Tắc Hiên gật đầu, không hề nghi ngờ. Dù sao người này cũng là tân binh vừa tốt nghiệp đại học, mới đến, tò mò là chuyện bình thường. Hắn quay về phòng mình, không biết rằng Đường Sách sau lưng đang cẩn thận quan sát bố cục các phòng ký túc.
Khu ký túc trên phi thuyền Liệp Ưng là một hành lang rất dài với hai hàng phòng nằm hai bên, mỗi người có một gian riêng rộng chừng 10 mét vuông, trong phòng có phòng tắm, không ai biết người khác đang làm gì trong phòng. Để nắm rõ tình hình về Dụ Nhiên và Lục Tắc Hiên, kẻ nằm vùng kia chắc chắn phải tìm cách quan sát hai người họ.
Đã là nội gián, thời gian làm việc trong Đội đặc chiến này chắc chắn không ngắn, người mới rất khó để có thể thực sự tiếp cận Lục Tắc Hiên. Hơn nữa, nội gián nhất định phải ở cương vị tương đối an toàn. Bằng không, bản thân quá dễ hy sinh thì sao còn có thể truyền thông tin đi?
Đội đặc chiến Liệp Ưng là một đơn vị đặc chủng chuyên chấp hành các nhiệm vụ đặc biệt với độ khó cao. Trong đội ngũ như thế, người khá an toàn đầu tiên phải kể đến là Dẫn đường. Bình thường, Dẫn đường sẽ không đích thân xuất chiến mà chỉ ở trên phi thuyền. Lính gác gặp vấn đề mới tìm đến để chữa trị.
Moore, vị Dẫn đường này đã gia nhập Đội đặc chiến Liệp Ưng tám năm, nắm rõ tình hình đội ngũ như trong lòng bàn tay. Hơn nữa, Dẫn đường có thể tiến vào thế giới tinh thần của Lính gác, rất dễ dàng biết được nhược điểm và bí mật của họ. Dẫn đường đã nhập ngũ tám năm có thể nộp đơn xin xuất ngũ, trở về làm việc ở hành tinh Thủ đô. Nhưng Moore vẫn chưa chịu xuất ngũ, điều này khiến mối nghi ngờ về Moore tăng cao gấp bội. Dường như anh ta rất phù hợp với thân phận "nội gián" này.
Kế tiếp chính là người phụ trách công tác an toàn và phòng ngự phía sau.
Đội phó Hùng Khải của Đội đặc chiến Liệp Ưng phụ trách việc bảo đảm an toàn hằng ngày của phi thuyền. Khi ra ngoài làm nhiệm vụ, phi thuyền là "đường lui" duy nhất của mọi chiến hữu, đương nhiên đội sẽ không điều hết toàn bộ thành viên ra ngoài mà luôn luôn phải có người thủ trên phi thuyền. Một khi tình huống bất lợi, chí ít người này có thể đưa đồng đội nhanh chóng rút lui, đảm bảo sự tồn tại của đội ngũ.
Vị Đội phó với thực thể tinh thần gấu nâu này phụ trách công tác phòng ngự cực kỳ quan trọng, là hậu thuẫn mạnh mẽ nhất của Đội đặc chiến Liệp Ưng.
Trong khi làm nhiệm vụ, hắn sẽ không rời khỏi phi thuyền, nghiễm nhiên trở thành đối tượng được an toàn nhất đội. Đôi khi Moore còn phải xuống chiến trường chữa trị khẩn cấp cho Lính gác nhưng Đội phó Hùng bắt buộc phải ở trên phi thuyền trong mọi thời điểm, đảm bảo sự an toàn của phi thuyền. Trừ khi toàn đội đã bị diệt sạch hoặc phi thuyền bị phá hỏng, chắc chắn hắn là người sống sót cuối cùng.
Hôm nay Đường Sách đã gặp Đội phó Hùng Khải một lần. Hắn có vóc dáng cao lớn, trông rất chất phác. Thực thể tinh thần gấu nâu của hắn tiến hóa về mặt sức mạnh, có khả năng vật lộn cận chiến cực tốt. Thủ trên phi thuyền, bản thân vốn đã rất an toàn, kể cả khi cả đội đã chết hết, phi thuyền bị xâm nhập, hắn vẫn có khả năng chiến đấu, vẫn có thể lái phi thuyền chạy trốn. Hiềm nghi của người này cũng cực kỳ lớn.
Ngoài ra chính là vài Lính gác có năng lực tự vệ xuất sắc.
Nữ Lính gác Lâm Phong Dao với thực thể tinh thần chim ruồi, tiến hóa ra tốc độ tối đa, gặp phải tình huống nguy hiểm có thể lập tức bỏ chạy. Hơn nữa, hình thể cô khá nhỏ gọn, linh hoạt, có thể nhẹ nhàng lách giữa các quái vật. Cô chỉ phụ trách trinh sát, không cần tham gia chiến đấu quá nguy hiểm, thời gian gia nhập Đội đặc chiến Liệp Ưng cũng vừa tròn năm năm, cũng phù hợp điều kiện trở thành "nội gián".
Lữ Tiểu Long với thực thể tinh thần tắc kè hoa có thể thay đổi màu sắc cơ thể, hòa lẫn bản thân với môi trường xung quanh, khiến kẻ địch khó lòng phát hiện ra. Loại thực thể tinh thần này rất phù hợp để ẩn nấp, nghe trộm, ví dụ như dán người trên hành lang, biến mình thành màu bức tường, lại nín thở, người khác sẽ rất khó nhận ra sự hiện hữu của hắn, cực kỳ hợp để làm nội gián.
Ster với thực thể tinh thần chó săn, thường phụ trách việc tìm kiếm cứu nạn. Công việc này thường diễn ra khi trận chiến đã kết thúc hoặc khi đồng đội đã xây dựng lưới phòng ngự an toàn. Chỉ phụ trách đi sau để tìm kiếm cứu nạn thì những nguy hiểm ở tiền tuyến cũng sẽ không ảnh hưởng đến hắn. Chó săn có khứu giác cực nhạy, dù ở khoảng cách trên vài chục mét cũng có thể xác định người đang tiếp cận là ai thông qua mùi. Người này cũng đáng nghi.
Đường Sách cẩn thận kiểm kê các Lính gác thuộc Đội đặc chiến Liệp Ưng, hiện tại khả nghi nhất chính là những người này.
Moore, Đội phó Hùng, trinh sát viên Chim Ruồi và Tắc Kè Hoa, đội trưởng tiểu đội tìm kiếm cứu nạn Chó Săn. Trong đó, thời gian làm việc trong Đội đặc chiến Liệp Ưng của Moore và Đội phó Hùng lần lượt là tám năm và bảy năm, những người còn lại đều gia nhập vào năm năm trước.
Vẫn cần quan sát bọn họ thêm, xem thử có tìm ra dấu vết nào lộ ra hay không.
***
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!