Chương 40: Nhiệm vụ mới

Sau khi trở lại Tháp Trắng, Dụ Nhiên và Lục Tắc Hiên sắp xếp hành lý đơn giản rồi lập tức lên phi thuyền Liệp Ưng.

Hôm nay là ngày các thành viên mới của Đội đặc chiến Liệp Ưng tới trình diện. Lần này có tổng cộng năm Lính gác gia nhập, ba người là sinh viên tốt nghiệp Học viện Quân sự, hai người là cao thủ trong Đội Cận vệ Quân đoàn Liệp Ưng do Tướng quân Lục cha phái tới.

Trong số sinh viên tốt nghiệp, ngoại trừ Đường Sách với thực thể tinh thần là kỳ nhông hàng rào, hai người còn lại đều là thanh niên 20 tuổi với thực thể tinh thần mãnh hổ rất thường thấy ở Lính gác cấp A. Hai người tò mò với mọi thứ trên phi thuyền, Đường Sách đi theo đằng sau, tuy diễn xuất không mượt mà từng chi tiết nhưng cũng không đến mức bị người khác phát hiện sơ hở.

Hai vị lính chiến thâm niên khoảng 35 tuổi, là anh em song sinh, tên Triệu Phong và Triệu Thuyên. Vẻ ngoài hai người giống nhau y đúc, thực thể tinh thần là kền kền với khả năng tấn công cực mạnh.

Kền kền lấy xác chết làm thức ăn, thị giác tinh tường, trên người là bộ lông màu nâu sẫm, rất hung tàn, khát máu.

Lính gác với thực thể tinh thần kền kền có được một năng lực đặc biệt: Tử thi tồn tại sẽ tăng cường sức chiến đấu cho họ. Nhất là lúc đối phó với thú vũ trụ, bọn họ có thể tự do băng qua biển thây, càng giết càng hăng.

Tướng quân Lục cha phái hai người kia đến bảo vệ Lục Tắc Hiên hiển nhiên vì lo lắng nhiệm vụ lần này sẽ nguy hiểm.

Người được Tướng quân phái tới bảo vệ con trai chắc chắn phải là thân tín của ông, không đến mức bị tổ chức hắc ám mua chuộc. Hơn nữa, Tướng quân Lục cha phái người rất đột ngột, không hề lộ thông tin trước, ngay cả Lục Tắc Hiên cũng chỉ mới biết đây thôi. Vậy nên Dụ Nhiên cảm thấy có thể tin tưởng hai anh em họ Triệu đó. Đương nhiên, cậu vẫn phải có sự đề phòng.

Kể cả Đường Sách cũng chưa biết thân phận và mục đích thật sự của cậu, chỉ phối hợp theo lệnh của Nguyên soái.

Lúc Lục Tắc Hiên dẫn Dụ Nhiên lên phi thuyền, các Lính gác đang đăng ký thông tin với Moore.

Nhân số Đội đặc chiến Liệp Ưng không quá đông, việc quản lý tài liệu, hậu cần, chữa bệnh đều do Moore phụ trách. Trí nhớ của Dẫn đường rất ưu việt, một mình Moore dư sức ứng phó với những việc đơn giản này. Dụ Nhiên tự giác bước tới, nói: "Moore, để em giúp anh một tay."

Moore mỉm cười, nói: "Được, vậy em sắp xếp lại thông tin của tân binh. Anh tranh thủ kiểm tra sức khỏe sơ lược cho họ."

Dứt lời, anh lập tức vẫy tay với những người mới: "Mọi người xếp hàng qua đây để kiểm tra sức khỏe theo thông lệ, nhanh thôi."

Hai người được điều động từ Quân đoàn Liệp Ưng xếp trước, ba sinh viên tốt nghiệp Học viện Quân sự đứng sau. Trong tay Moore có thiết bị kiểm tra chuyên nghiệp, nhanh chóng ghi lại các chỉ số cơ thể của họ.

Mấy người trước đều rất bình thường, đến lượt Đường Sách xếp cuối, máy đo bỗng nhiên kêu bíp bíp cảnh báo.

Moore sửng sốt nhìn nhiệt độ cơ thể 42℃ trên nhiệt kế, tròn mắt: "Cậu bị sốt?"

Đường Sách ngơ ngác: "Đâu có."

Moore lập tức quay đi lấy thuốc hạ sốt: "42 độ còn kêu không sốt? Ơ… Từ từ, sao giờ lại là 36 độ rồi?"

Đường Sách gãi đầu: "Ngại quá bác sĩ ơi, thực thể tinh thần của tôi là kỳ nhông, có thể chủ động thay đổi thân nhiệt. Vừa nãy phi thuyền hơi lạnh, thế là tôi chỉnh nhiệt độ cơ thể lên cao chút. Giờ anh đo lại xem, bình thường đúng không?"

Moore: "…"

Dụ Nhiên đứng một bên trông thấy cảnh tượng ấy, không khỏi buồn cười. Nhớ năm đó, khi huấn luyện trong Quân đoàn Ánh Sao, thời tiết quá nóng, Đường Sách điều chỉnh nhiệt độ cơ thể mình cho lạnh ngắt như tảng băng, nằm ngủ say sưa dưới bóng cây khiến người đi ngang qua sợ chết khiếp, cứ tưởng va phải cái xác nào.

Dụ Nhiên nhìn về phía Đường Sách, thấy hắn đang cười trừ cáo lỗi. Kỳ nhông nằm trên vai vốn đang ngụy trang thành màu tiệp với quân phục cũng chuyển về màu xanh lục vốn có. Nó ngoe nguẩy cái đuôi nịnh nọt Moore như muốn nói bác sĩ đừng giận, em không cố ý đâu.

Moore nhìn con kỳ nhông đang vẫy đuôi tít mù kia, nhất thời không biết phải nói sao: "Được rồi, cậu sang bên cạnh điền phiếu đi."

Đây là lần đầu tiên anh tiếp xúc với Lính gác thực thể tinh thần họ thằn lằn mà có khả năng điều chỉnh nhiệt độ cơ thể thế này, trên cương vị một bác sĩ, anh quả thật thấy rất đau đầu. Nhưng có vẻ trạng thái tinh thần của Lính gác này rất ổn, cũng không có bệnh tật gì. Anh không băn khoăn thêm nữa, để Đường Sách tiến hành bước tiếp theo.

Đường Sách đi tới trước mặt Dụ Nhiên: "Chào Dẫn đường Dụ."

Dụ Nhiên đưa một tờ phiếu cho anh, nói: "Anh điền thông tin nhé."

Hai người vờ như không hề quen nhau.

Sau khi các thành viên mới đã đăng ký thông tin xong xuôi, Lục Tắc Hiên đi tới trước mặt mọi người. Đội phó Hùng Khải lập tức bố trí mọi người xếp thành hai hàng: "Chào!"

Lục Tắc Hiên cũng chào lại bằng nghi thức quân đội, lướt mắt nhìn một lượt, nói: "Hôm nay có thêm năm chiến hữu gia nhập Đội đặc chiến Liệp Ưng, mọi người cùng hoan nghênh."

Xung quanh vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!