Chương 4: Nghi ngờ

Sau khi trở về phòng điều khiển, Moore báo cáo thông tin điều tra được cho Lục Tắc Hiên: "Tôi đã thấy ký ức bên trong thế giới tinh thần của Dụ Nhiên. Không lâu trước, cậu ấy tận mắt trông thấy cha mẹ mình qua đời, thế giới tinh thần bị đả kích, thức tỉnh thành Dẫn đường. Hiện tại cậu ấy là trẻ mồ côi đáng thương."

Lục Tắc Hiên trả lời: "Bên phía Hiệp hội nói sao?"

Moore: "Bảo tôi chăm sóc cậu ấy trước, ngày mai sẽ phái người tới đón."

Lục Tắc Hiên nhìn tin nhắn trên thiết bị truyền tin đầy suy tư.

Moore là Dẫn đường cấp A, lý ra hắn nên tin tưởng phán đoán của Moore. Nhưng không biết tại sao, Lục Tắc Hiên cứ cảm thấy có chỗ nào sai sai.

Khi cứu Dụ Nhiên, hắn ngửi thấy pheromone Dẫn đường trên người cậu. Mùi hương mát lạnh, tinh khiết ấy vô cùng đặc biệt… Dường như hắn từng ngửi thấy ở đâu đó.

Lục Tắc Hiên cẩn thận lục lọi trí nhớ. Từ sau khi tốt nghiệp Học viện Quân sự hồi 5 năm trước, hắn đã tiếp nhận chức vụ Đội trưởng Đội đặc chiến Liệp Ưng, mấy năm nay luôn xuất chinh chấp hành đủ loại nhiệm vụ, Dẫn đường tiếp xúc nhiều nhất chỉ có Moore cũng tốt nghiệp từ Học viện Quân sự.

Nói cách khác, nếu hắn thật sự từng ngửi được pheromone Dẫn đường của Dụ Nhiên, thì phải từ sớm hơn 5 năm này.

Khi chưa tiếp nhận chức vụ Đội trưởng, Lục Tắc Hiên đã gặp khá nhiều Dẫn đường ở hành tinh Thủ đô. Ví dụ như vũ hội tốt nghiệp, một trong những nơi tập trung của Dẫn đường.

Đại học ở hành tinh Thủ đô có truyền thống tổ chức vũ hội tốt nghiệp, các học viện sẽ chọn lựa một nhóm sinh viên tốt nghiệp ưu tú tham gia. Có thể tới vũ hội đều là Lính gác và Dẫn đường cấp A trở lên.

Gọi là vũ hội, bản chất lại giống một đại hội hẹn hò hơn.

Bởi vì Lính gác và Dẫn đường xuất sắc kết hôn với nhau sẽ dễ sinh ra đời con là người tiến hóa cấp cao, Chính phủ Liên bang hy vọng những người tiến hóa mới tốt nghiệp đó có thể mau chóng tìm được bạn đời của mình, đồng thời sinh ra thế hệ tiếp theo càng xuất sắc hơn.

Các cặp đôi Lính gác và Dẫn đường quen nhau thông qua vũ hội tốt nghiệp rồi kết hôn nhiều không đếm xuể.

Năm đó tham gia vũ hội, Lục Tắc Hiên cũng không gặp được Dẫn đường phù hợp. Hắn là Lính gác cấp S duy nhất trong vũ hội lần đó, hầu hết Dẫn đường đều sợ hắn, một số ít bạo dạn muốn tới gần cũng bị ánh mắt lạnh như băng của hắn dọa cho chạy biến.

Vũ hội đó có rất nhiều Dẫn đường ưu tú tham gia. Dường như hắn từng ngửi thấy pheromone Dẫn đường đặc biệt này giữa đám đông.

Lính gác cấp S có khứu giác nhạy bén nhất trong số những người tiến hóa, hắn sẽ không nhớ sai.

Tuy Moore đã tiến vào thế giới tinh thần của Dụ Nhiên, đã nhìn thấy ký ức của cậu nhưng Moore đã bỏ quên mất một vấn đề mấu chốt: Dẫn đường cấp S có được sức mạnh tinh thần cực lớn. Bọn họ có thể tạo ra "ảo ảnh tinh thần", thậm chí thay đổi ký ức. Dù là những thứ trông thấy được trong thế giới tinh thần của bọn họ cũng chưa chắc đã là sự thật.

Lục Tắc Hiên suy ngẫm một hồi rồi đưa ra kết luận. Có lẽ, pheromone Dẫn đường hắn ngửi được năm đó trùng hợp gần giống với mùi của Dụ Nhiên. Nhưng cũng có khả năng hắn thực sự từng gặp Dẫn đường này và tất cả những gì Dụ Nhiên nói đều là nói dối.

Nếu vậy, Dụ Nhiên chí ít phải là Dẫn đường cấp S, sức mạnh tinh thần phải cao hơn hẳn Moore mới có thể dễ dàng vượt qua được sự thăm dò của anh.

Hiện nay có không đến mười Dẫn đường cấp S được biết đến trong Liên bang, tất cả đều là những người đứng đầu trong các lĩnh vực khác nhau. Lục Tắc Hiên nhanh chóng lướt qua từng người… Không một ai trong số họ giống Dụ Nhiên.

Huống hồ, Dụ Nhiên có đôi mắt một đen một đỏ vô cùng nổi bật. Nếu cậu thật sự là Dẫn đường cấp S, tại sao hắn lại chưa nghe đến bao giờ?

Lục Tắc Hiên mở thiết bị truyền tin, gửi tin nhắn cho một người: "Điều tra giúp tôi toàn bộ danh sách Dẫn đường tham gia vũ hội tốt nghiệp ở hành tinh Thủ đô năm thiên văn thứ 494."

Đối phương trả lời lại rất nhanh: "Chậc, cái tên Lính gác ế bằng thực lực như cậu sao tự dưng lại có hứng thú với Dẫn đường thế?"

Lục Tắc Hiên bỏ qua lời trêu chọc của hắn: "Gửi danh sách cho tôi càng sớm càng tốt nhé."

"Rồi rồi, về Thủ đô nhớ mời tôi một bữa."

Tắt thiết bị truyền tin, Lục Tắc Hiên tạm gác mối nghi ngờ lại, rảo bước về phía trước.

Mưa lớn vẫn chưa ngừng, căn cứ con người phía bên ngoài bị bầy thú khổng lồ giẫm đạp tan hoang, không ít công trình kiến trúc đổ nát khiến công tác cứu viện càng thêm khó khăn. Công tác cứu viện được tiến hành khẩn trương, trật tự.

Đội đặc chiến Liệp Ưng chia làm ba nhóm tìm kiếm người sống sót, chỉ một lúc sau, đã đào được mười mấy người sống sót ra ngoài, tập trung họ tại quảng trường của khu vực an toàn.

Hành tinh số hiệu B-73 có tài nguyên phong phú nhưng điều kiện sống lại rất khắc nghiệt, khí hậu giá rét, chất lượng không khí cực kỳ tệ, một năm đổ mưa đến 300 ngày, không hề thích hợp cho con người sinh sống. Căn cứ do con người xây dựng nên tại nơi đây là một thị trấn nhỏ có sức chứa vài vạn người. Người sống tại đây đa phần là công nhân của vài công ty khai thác mỏ lớn và thân nhân của họ.

Liên bang bố trí một đội Lính gác phụ trách trị an địa phương và cắt cử viên chức Chính phủ giám sát hoạt động khai khoáng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!