Chương 46: (Vô Đề)

Liên Ngự lặng lẽ đặt cằm lên vai Sầm Chân. Sầm Chân đang nhìn Hồng Tinh và công chúa Giao Nhân, y thì nhìn Sầm Chân — nhìn hàng lông mi dài mảnh của anh, nhìn đôi đồng tử màu lam thẫm, nhìn đôi môi mím chặt, nhìn đường viền chiếc cằm sắc nét.

Ánh mắt ấy vẽ theo đường nét bên mặt Sầm Chân như có thực thể, càng lúc càng phóng túng, đến mức Sầm Chân buộc phải trở tay, một chưởng che lên mắt Liên Ngự, đẩy y ra khỏi người mình.

Hồng Tinh lịch thiệp bắt chuyện với công chúa Giao Nhân, chỉ dăm ba câu đã chọc nàng bật cười. Hội trưởng hội học sinh Tháp, Cừ, cùng các lính gác khác đứng bên cạnh, lạnh lùng cứng nhắc hệt như một đám vệ sĩ, lại càng tôn lên vẻ dịu dàng hài hước của Hồng Tinh.

Chẳng bao lâu sau, công chúa Giao Nhân dường như đưa ra lời mời nào đó, Hồng Tinh vui vẻ nhận lời. Không biết là do mỹ nhân ở trước mặt khiến hắn nhất thời quên mất "huynh đệ tốt" Diệu Kim chẳng biết đã biến đâu, hay là cố tình chê Diệu Kim vướng víu mà ngó lơ, một đoàn người cứ thế cùng nhau rời đi.

"Kịch bản thay đổi rồi! Lần này là Hồng Tinh đi với Giao Nhân." Liên Ngự phấn khích mở thiết bị đầu cuối, kéo ra một thư mục mã hóa từ giao diện ẩn, rồi ngón tay thoăn thoắt nhập một dãy mật khẩu dài gần hai mươi ký tự. Bản quét nguyên tác tiểu thuyết mà y lưu lại cuối cùng cũng hiện lên từ đó, ngay cả chế độ duyệt cũng là chế độ bảo mật cao, chỉ cần lệch một góc, ví dụ như Sầm Chân đứng bên cạnh nhìn từ góc nghiêng, cũng hoàn toàn không thể thấy được nội dung trong màn hình lơ lửng.

Liên Ngự lật xem nội dung phần sau, "Ừm… nhưng cũng không thể chủ quan, anh thấy trong nguyên tác, càng là kiểu Diệu Kim tỏ ra thờ ơ, cự tuyệt dứt khoát với công chúa Giao Nhân, thì cô ta lại càng mê mệt cậu ta hơn. Ha, kiểu "Ngươi là kẻ đầu tiên dám từ chối bản công chúa, bản công chúa nhớ kỹ ngươi rồi". Anh sợ công chúa Giao Nhân không thích người chủ động, mà lại cứ thích dạng Diệu Kim này — thà chết cũng không khuất phục."

"Cho nên?" Sầm Chân cúi đầu nhắn tin cho Bạn, bảo cậu ta mau tới "thu dọn xác" Diệu Kim.

"Cho nên anh phải giúp Hồng Tinh một tay." Liên Ngự nhếch môi cười ác ý, "Tin anh đi, trước đây anh từng bóng gió trước mặt cậu ta về chuyện không ưa Diệu Kim, anh nhìn ra cậu ta nhớ kỹ rồi. Tối nay đừng chờ anh về."

Hai mươi phút sau, Bạn lái chiếc xe nhỏ dành cho sinh viên trong Bạch Tháp tới chỗ Sầm Chân, Diệu Kim vẫn đang hôn mê nằm trên ghế dài bên rìa sân huấn luyện, Liên Ngự đã chẳng thấy đâu, chỉ còn lại Sầm Chân ngồi yên tĩnh đọc sách điện tử.

Liên Ngự ra tay quá nặng, không biết có phải cố tình nhân cơ hội trút chút thù riêng của phản diện dành cho nam chính không. Nếu là Sầm Chân hạ thủ, thì Diệu Kim lẽ ra đã tỉnh từ một khắc trước rồi.

"Diệu Kim sao thế này, sao tự dưng lại ngất đi?" Bạn sốt ruột nhảy xuống xe, ngồi xổm bên cạnh đầu Diệu Kim, kiểm tra tình trạng của cậu ta.

"Chuyện là thế này." Sầm Chân nghiêm túc nói lời nói dối mà Liên Ngự bày sẵn trước khi đi, "Diệu Kim năm nay hai mươi tuổi, cầm tinh con chuột."

"Con chuột?"

"Một trong 12 con giáp trong văn hóa cổ nhân loại phương Đông."

Bạn từng học qua văn hóa 12 con giáp trong sách lịch sử, từng có năm đề thi cuối kỳ hỏi có bao nhiêu con giáp, được đám học sinh bình chọn là đề thi ác nhất mọi thời đại. Bạn chỉ nhớ con giáp đều là động vật, nhưng không nhớ đủ tên, càng không tính nổi Diệu Kim cầm tinh con gì.

Cậu ta mơ hồ hỏi: "Diệu Kim cầm tinh con chuột…?"

"Ừ. Cậu và cậu ấy cùng tuổi, cũng cầm tinh con chuột." Sầm Chân nói, "Rắn thích ăn chuột, mà chuột và rắn khắc nhau. Ý là nếu các cậu tiếp cận rắn, hoặc người và vật có liên quan đến rắn, sẽ gặp xui xẻo, rắn khắc các cậu."

"…Ờ." Ở một hành tinh đặc chủng hóa kỹ thuật cao thế này, Bạn từ nhỏ đến lớn chưa từng tiếp xúc kiểu mê tín phong kiến trắng trợn thế này, dù biết Sầm Chân đang rất nghiêm túc mà nói dối, nhưng lại chẳng biết phản bác kiểu gì.

"Cậu biết chuyện công chúa tộc Giao Nhân tới Bạch Tháp làm sinh viên trao đổi không? Nãy công chúa Giao Nhân nuôi con rắn, bị đại bàng dọa cho bỏ chạy, trốn đến quanh đây…"

"Sau đó Diệu Kim vô tình chạm mặt con rắn đó, vì bị khắc nên ngất đi?" Bạn kinh hãi bịt miệng, không dám tin 12 con giáp lại thần kỳ đến mức này, Sầm Chân lắc đầu, "Không phải. Là chúng tôi sợ cậu ta đụng vào con rắn đó nên đành đánh ngất cậu ta."

Bạn: "…"

Diệu Kim là bị các cậu khắc thì có!

"Chuyện là thế đấy." Sầm Chân đứng dậy, "Chắc cậu ta sắp tỉnh rồi, cậu trông cậu ấy đi. Nếu gáy vẫn đau thì đưa đến phòng y tế… Nhưng nhớ tránh xa rắn ra."

"Chờ đã, Sầm Chân…" Bạn còn muốn hỏi thêm gì đó, nhưng đã thấy Sầm Chân thản nhiên ngồi lên chiếc xe nhỏ mà mình lái tới, giây tiếp theo phóng thẳng một đoạn hai mươi mét.

"…" Bạn đưa mắt nhìn quanh sân huấn luyện trống vắng, khu vực A cấp vắng tanh, chiếc xe duy nhất cũng bị Sầm Chân cưỡi đi rồi. Giờ muốn cõng Diệu Kim bất tỉnh rời khỏi đây bằng sức mình, e là giữa đường cậu ta cũng lăn đùng ra bất tỉnh mất… Mấu chốt là chiếc xe đó quẹt bằng thẻ sinh viên của cậu ta!

Bạn — người vẫn luôn coi Sầm Chân là dẫn đường tốt nhất, tốt nhất, tốt nhất của cả Bạch Tháp — bỗng thấy mơ hồ hình như mình vừa bị vị dẫn đường tốt nhất này đào hố hại rồi.

Ngày thứ hai là vòng loại không chiến, ngày thứ ba là vòng loại loạn chiến, ngày thứ tư là vòng loại cận chiến.

Không chiến chia thành hiệp trước và hiệp sau, quy định hai người một tổ phải lần lượt điều khiển. Sầm Chân nghe xong điều lệ liền dứt khoát không đăng ký, Liên Ngự đáng thương đi theo phía sau, khổ sở khuyên nhủ: "Mau báo danh đi mà, trọng điểm là ở tham gia, có mất đồng nào đâu, cũng chẳng sút lạng thịt nào, tính ra còn lời to, hoàn toàn là lượm của trời cho ấy."

Liên Ngự càng nói càng lưu loát, giọng y còn trơn tru hơn hát. Sầm Chân bị làm phiền đến phát ngán, trước bữa tối không nhịn được đâm thẳng một câu trúng tim đen y: "Rồi em lo phần hiệp đầu về bét, còn anh lo phần sau bứt phá ngoạn mục, tốt nhất là để chiến hạm bị em lái cho gãy nửa cánh, nổ tung nửa khoang, rồi anh dùng nửa cái cánh còn lại với chiến hạm đang cháy nổ đó hóa nguy thành an, dùng thành tích khó tin làm thỏa mãn sở thích thích gây chú ý của anh?"

Liên Ngự: "…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!