Chương 41: (Vô Đề)

Sầm Chân không lập tức phản ứng, nên Liên Ngự lại khẽ "ừm" một tiếng, giọng khàn khàn thấp xuống. Ánh mắt y vô tình quét sang bên, bỗng phát hiện vành tai của Sầm Chân như cỏ xấu hổ bị trêu chọc, trong chớp mắt liền đỏ rực như sắp nhỏ máu. Liên Ngự sững người, vội nhìn sang mặt anh.

Điều khiến y thất vọng là khuôn mặt của Sầm Chân lại chẳng có chút thay đổi nào, nhưng bất ngờ phát hiện tai anh có thể đỏ lên vẫn khiến Liên Ngự mừng rỡ như nhặt được báu vật, lập tức đưa tay định chạm sang bên tai còn lại.

Sầm Chân không kiên nhẫn đập rơi tay y: "Còn chạm lung tung nữa là em trói anh lại."

"Wow… không ngờ bề ngoài em nghiêm chỉnh thế, mà trong tối lại chơi bạo vậy," Liên Ngự hạ giọng, dán sát mũi vào mũi Sầm Chân, thì thầm đầy mờ ám: "Có phải em định tự tay dùng dây thừng thô ráp trói anh, tay giơ cao, chân gập lại, chỉ có thể nằm co quắp khổ sở trên nền đất lạnh lẽo, rồi em dùng dây thừng đó cố tình cọ qua, ma sát vào làn da mịn màng trắng nõn ửng hồng của anh…"

"Não anh."

"Chậc." Liên Ngự lộ ra ánh mắt như thể "em thật là không biết hưởng thụ", vành tai Sầm Chân đã bớt đỏ, anh không biểu cảm mở hộp cơm, động tác xiên viên thịt cứ như đang xiên vào mắt Liên Ngự: "Anh định ở hẳn đây hả?"

"Đúng vậy." Liên Ngự trả lời thẳng thừng, "Ngày mai sau khi em đi học, anh sẽ dọn hết hành lý sang."

"Đây là anh hỏi ý hay thông báo cho em? Nếu em nói không được, anh sẽ nghe à?"

"Không."

"Quy định của Tháp ngăn được anh không?"

Liên Ngự đầy nghiêm túc: "Đến lời em anh còn chẳng nghe, sao anh phải nghe quy định của Tháp?"

Câu này… hình như cũng có lý? Sầm Chân không nói thêm gì, nhanh chóng ăn xong phần cơm của mình, lúc thu dọn bao bì thì Liên Ngự cũng vừa ăn xong suất trông đã biết là nhạt nhẽo của y.

Sầm Chân chưa từng bước vào Tinh Võng dưới hình thức mô phỏng toàn tức, anh đẩy giao diện điều khiển của thiết bị đầu cuối sang trước mặt Liên Ngự, ra ngoài gọi robot dọn rác. Khi quay lại, thì thấy Liên Ngự đã đeo kính lên trán, còn phất tay gọi anh lại.

"Sau khi đeo kính sẽ có khoảng một phút tối đen, lúc này hệ thống đang tải vào sảnh huấn luyện, quét và ghi nhận dữ liệu cơ thể em. Cứ thả lỏng là được. Sau khi vào thì đứng yên tại chỗ, anh sẽ đến tìm em." Liên Ngự dặn xong liền đeo kính, tựa ra sau ghế, còn lót thêm gối sau lưng, trông rất biết chăm sóc sức khỏe.

Sầm Chân cũng bắt chước tư thế ngồi thoải mái, đeo kính và tiến vào sảnh huấn luyện.

Một phút tối đen trôi qua, Sầm Chân đã đứng giữa một quảng trường tấp nập người qua lại, tiếng ồn ào vây quanh, nhưng từ cổ trở xuống lại hoàn toàn không thể cử động, trước mắt không ngừng nhảy ra hàng chữ đỏ: Tên vi phạm quy định, xin đổi tên ngay lập tức! Trong thời gian vi phạm, mọi chức năng sẽ bị vô hiệu hóa!

Sầm Chân nghi hoặc ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy phía trên mình hiện bảy chữ xanh lục sáng loáng: v**t v* peter xinh của tiểu Chân. (*)

(*) Câu gốc là: . Trong đó "

" là nói lái từ "

", lại là một cách ghép chữ đùa cợt/đen tối, trong đó "

" (d**ng v*t trong khẩu ngữ), "

" (anh trai). Thú thật thì tui cũng không biết để sao nữa.

Sầm Chân: "……"

Trong khoảnh khắc, anh thực sự không biết rốt cuộc là "Sầm Chân" pháo hôi hay "Liên Ngự" phản diện ai mới là kẻ d*m đ*ng hơn — điểm khác biệt chỉ là "Sầm Chân" thì phàm tục không phân biệt đối tượng, còn Liên Ngự thì chỉ công kích một mình anh.

Sắc mặt Sầm Chân đen như đáy nồi, mở bảng đổi tên. Vì giờ đây anh đã là người nổi tiếng trong cả Tháp và Bạch Tháp, anh suy nghĩ một lát rồi tách tên ra đổi thành: Lĩnh Y.

(*) Sầm (cén): nghĩa là núi cao, núi nhỏ, vách núi. Chân (zhēn): nghĩa là phúc lành, tốt lành, điềm lành. Chuyển sang Lĩnh (lǐng): dãy núi, đèo núi → nghĩa gần gần với "

" (cùng trường nghĩa núi non) và (yī): quần áo, y phục, dễ đọc hơn.

Nghĩ đến chuyện Liên Ngự từng gọi "Chân Chân" vang vọng toàn Tháp qua hệ thống phát thanh, lần này anh dứt khoát không để lộ nửa chữ tên thật nào.

Tên mới hợp lệ, tất cả chức năng liền được mở khóa. Sầm Chân nhìn loạt giao diện trước mắt cảm thấy khá thú vị, nhưng vừa lúc ấy, phía sau vang lên một tiếng gọi lớn: "Chân Chân!"

Một lính gác tóc dài đội cái tên "Mộng đẹp thành Chân" nhảy cà tưng tới trước mặt anh, Liên Ngự cười tươi rói: "Em lấy cái tên quái gì thế, để anh mua cho em thẻ đổi tên, tên đôi anh đã nghĩ xong rồi, em đặt là Mộng lý tương Ngự nhé."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!