♥.7. Bốn gã quân nhân.
Thời gian tích tắc trôi qua, lúc trời hơi sáng, Phương Cảnh Dương cùng Lý Minh Viễn trước hết tỉnh dậy.
"Anh Lục, sao anh không gọi bọn em dậy?"
"Không sao đâu, anh không thấy buồn ngủ, hai đứa lấy cái gì ăn sáng cho no đi, chúng ta chuẩn bị phá vây."
- Lục Văn Ngạn không phải khách khí với bọn họ, mà cậu thật sự không cảm thấy buồn ngủ, cậu vừa mới giải trừ trạng thái Nguyền rủa trên người, tinh thần đang rất tốt.
Phương Cảnh Dương, Lý Minh Viễn cũng biết kế tiếp tránh không được một hồi ác chiến, quan trọng nhất hiện giờ là phải bổ sung thể lực, vì thế lấy đồ từ trong túi ra cắm đầu cắm cổ ăn.
Mùi thơm thức ăn lan tỏa, nhanh chóng gọi dậy năm người trên giường, Phương Cảnh Dương hôm qua một đường chạy trối chết trốn tránh zombie, chỉ tùy tay lấy chút thức ăn trong quầy, tối qua mấy người chia nhau ăn xong hết rồi, hiện tại chỉ còn biết bụng đói reo vang, mắt thèm nhìn hai người Phương Cảnh Dương Lý Minh Viễn ăn.
"Vương Lộ, cô bị sao vậy? Sao sắc mắt lại khó coi như thế?"
- Một nam thanh niên kinh hô.
"Chắc là do đói bụng..."
- Vương Lộ cũng không biết bản thân bị Nguyền rủa phản phệ, còn tưởng đây là tác dụng phụ khi Nguyền rủa người khác, cho nên không dám nói ra.
20
Nam thanh niên nghe vậy liền nhìn về phía hai người Dương, Viễn đang ăn hết sức ngon lành kia, do dự một chút, sau đó cắn răng tới trước mặt bọn họ: "Cái kia.... Xin hỏi có thể cho bọn tôi một chút gì đó để ăn được không? Bạn của tôi thật sự rất đói bụng."
Lục Văn Ngạn không nói gì, chỉ tùy tiện cầm hai bọc bánh bích quy ném qua. Cậu lười nói nhiều lời cùng bọn họ, dù sao thức ăn trong người cậu vẫn còn nhiều.
"Cảm ơn!"
- Nam thanh niên liên tục nói lời cảm tạ.
4
Gặp trong túi plastic của Lý Minh Viễn chỉ còn mấy bọc bánh bích quy, Lục Văn Ngạn liền lấy túi vải buồm của mình đưa sang cho hắn: "A Viễn, túi plastic dễ phát ra âm thanh, cậu đem thức ăn trong đó bỏ vào túi này đi, lúc mang trên người cũng sẽ hành động thuận tiện hơn rất nhiều."
Nhìn một túi đầy thức ăn cùng đồ uống, Lý Minh Viễn vốn định từ chối, nhưng nghĩ đến Lục Văn Ngạn là dị năng giả hệ Không gian, liền cười nhận: "Cảm ơn anh Lục."
Phương Cảnh Dương không biết quầy bán quà vặt đã bị Lục Văn Ngạn thu sạch, thế nên khi thấy hành động đó của Lý Minh Viễn, y liền không vui trừng anh em tốt của mình, không ngờ hắn lớn lên có gương mặt hàm hậu thành thật như vậy cư nhiên lại ham thích món lợi nhỏ.
Xung quanh nhiều người, Lý Minh Viễn cũng không tiện giải thích, nên hắn chỉ có thể cố gắng chống chọi lại tầm mắt khiển trách khinh bỉ của Phương Cảnh Dương.
Đúng lúc này, bên ngoài bệnh viện đột nhiên vang ầm lên tiếng gào rú của đám zombie.
"Có chuyện gì vậy nhỉ?"
- Phương Cảnh Dương vội vàng ngồi dậy bước nhanh tới cửa sổ, nhìn ra ngoài: "Anh Lục, hình như có rất nhiều zombie đang đuổi theo ai đó tới đây."
Lục Văn Ngạn mở Bản đồ nhìn lướt qua, quả nhiên phát hiện có mấy chục điểm đỏ đang di động rất nhanh tới bệnh viện, đám zombie canh giữ ở ngoài cửa phòng họ cũng bị âm thanh này làm cho rục rịch, triều dưới lầu đi xuống.
Thật sự là phiền toái, vốn đã chuẩn bị tốt kế hoạch rời đi bệnh viện, nhưng bây giờ những người kia lại mang theo rất nhiều zombie tiến vào, chỉ sợ sẽ tạo ra động tĩnh không nhỏ, nếu như có quá nhiều zombie đều tụ tập ở đại sảnh, bọn họ liền không có cách thoát ra.
"Anh Lục, là người của quân đội!"
- Chờ những người đó dần dần tới gần, Phương Cảnh Dương liền để ý thấy quân phục lục sắc của họ, lập tức quay đầu lớn tiếng báo cho Lục Văn Ngạn.
Nghe thấy hai chữ 'quân đội', ánh mắt mọi người trong phòng đều sáng rực lên, quân đội đại biểu cho chính phủ, đại biểu cho quốc gia, nếu công dân của quốc gia đều chết sạch, như vậy quốc gia cũng không còn tồn tại, cho nên quốc gia nhất định sẽ phái quân đội tới cứu viện người sống sót. Quốc gia có súng ống đạn dược nhiều như vậy, đối phó mấy con zombie hẳn sẽ không thành vấn đề, mấy người quân nhân này nói không chừng chính là đội ngũ vào thành phố cứu giúp người sống sót.
Nếu bọn họ có thể đi theo người của quân đội, liền có thể nhanh chóng tới địa khu an toàn, mà không cần giãy dụa cầu sinh ở địa phương tràn đầy zombie như vầy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!