Chương 41: (Vô Đề)

Tác giả: Nặc Danh Thanh Hoa Ngư

(Edit: Andy/Cấm reup)"Anh thích hình mẫu kiểu đó à? Sao anh lại ở cùng một người đàn ông đã chia tay?" Hạ Dương không thể tin nổi, gần như muốn đứng bật dậy khỏi ghế phụ, liên tục đặt câu hỏi cho Thích Vân Tô.

Ở cùng ngày này trong một tuyến thời gian khác, có một chiếc xe đang chạy băng băng trên đường, trong xe có hai người mang trong lòng hai nỗi niềm tâm sự riêng, một người ngụy trang thành dáng vẻ thờ ơ, thản nhiên comeout, một người không hiểu sao lại cảm thấy căng thẳng.

Hạ Dương vẫn chưa dừng lại, "Honey? 'Em mặc âu phục của anh nhìn có đẹp không'? Anh thích hình mẫu kiểu đó à?! Còn từng yêu đương!? Anh thích hình mẫu kiểu đó thật hả!?"

Thích Vân Tô đang lái xe, mỉm cười hỏi Hạ Dương: "Em đang hoảng sợ quá độ à?"

Anh liếc nhìn Hạ Dương một cái, nói tiếp: "Thả lỏng đi, không cần phải sợ, anh tuyệt đối tôn trọng em."

Thích Vân Tô nhìn sang màn hình chỉ đường, lại hỏi Hạ Dương: "Chỗ này... đoạn đường này vẫn bắt được taxi, em có muốn xuống xe tự mình đi tiếp không?"

Thái độ của Thích Vân Tô ôn hòa lịch sự, trên mặt treo nụ cười mỉm, nhưng Hạ Dương một câu cũng không nghe lọt tai, vẫn chưa buông tha cho chủ đề kia: "Em quen anh bốn năm, bốn năm! Anh lại thế này... chuyện kia... Sao anh lại thích hình mẫu kiểu đó hả? Tại sao em lại không nhìn được ra?"

"Xin lỗi." Bàn tay đặt trên vô lăng của Thích Vân Tô đổ mồ hôi ướt đẫm một mảng, cũng không dám quay sang nhìn Hạ Dương nữa, "Anh không ngờ em lại bài xích như vậy, yên tâm, về sau trọng tâm công việc của anh đặt ở nước ngoài rồi."

"Chẳng lẽ là anh bị lây tính xấu của tên con lai kia? Trước đây anh đâu phải... kiểu đó? Nhất định là không phải! Nhất định là bầu không khí của nước ngoài không tốt! Tại sao anh lại là... gay?" Hạ Dương nói nhảm linh tinh để phát tiết, chính hắn cũng không rõ mình đang nói cái gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy lo lắng.

Thích Vân Tô cực kỳ bối rối.

Hôm nay trùng hợp là ngày nghỉ, anh đưa Hạ Dương đi tảo mộ người nhà của hắn, kế hoạch là như vậy, qua hai ngày nữa anh lại xuất ngoại, cũng không qua bao lâu nữa Hạ Dương sẽ kết hôn với Nhiễm Ninh, Thích Vân Tô ngoại trừ tặng xe ra thì chẳng còn biết tặng gì làm quà cưới, phân vân lựa chọn mất một thời gian.

Thích Vân Tô vốn nghĩ mình có thể mãi mãi làm một người bạn bình thường ở bên cạnh Hạ Dương, miễn là đối phương cần, nhưng không ngờ lòng tham lại dâng lên, sau khi thú nhận, nhìn phản ứng không tính là tốt của Hạ Dương, anh nhất thời cảm thấy thất vọng. Nếu muốn làm một người bạn bình thường thì không nên thất vọng.

"Anh biết mình là gay từ lâu rồi." Thích Vân Tô trả lời, "Không liên quan gì tới không khí ở nước ngoài cả."

Hạ Dương hít sâu, cố gắng kiềm chế, cuối cùng vẫn không giữ được bình tĩnh, hét lên: "Em mua nhà ở bên cạnh nhà anh, em cho rằng sau này hai nhà chúng ta có thể làm bạn, sau đó cùng có mấy đứa nhỏ, biết đâu còn tiếp tục làm thông gia, kết quả anh chạy ra nước ngoài mất dạng, không có ý định trở lại thì thôi đi, còn chạy ra nước ngoài làm đồng tính luyến ái!?"

"Bản lĩnh của anh cũng ghê thật đó ông chủ Thích à!" Hạ Dương tức giận mỉa mai.

Thích Vân Tô lặp lại: "Sau này trọng tâm công việc của anh đặt ở nước ngoài, em yên tâm."

"Tâm tâm cái mông!" Rõ ràng là Hạ Dương đang không online cùng kênh với Thích Vân Tô, "Anh đừng đi nữa, mau trở về đi. Anh bị lừa gạt đúng không? Tên con lai kia... cậu ta câu dẫn anh đúng không? Anh bị cậu ta bỏ bùa đúng không? Anh, anh đang khỏe mạnh bình thường, anh thật sự là gay sao? Em không tin!"

Thích Vân Tô siết chặt vô lăng, bản tính vốn điềm tĩnh ôn hòa nên anh không dễ tức giận, chỉ chậm rãi nói: "Hạ Dương, đối với chuyện che giấu xu hướng tính dục của mình, anh thực sự xin lỗi em. Có điều những lời em vừa nói đã xúc phạm anh, anh hi vọng em có thể xin lỗi anh."

Hạ Dương yên tĩnh hồi lâu. Hắn nhìn nụ cười của Thích Vân Tô đã không còn nữa, thậm chí còn xác định được là anh đang tức giận, cố gắng nghĩ lại xem vừa rồi mình đã nói xàm những gì, nhưng hắn hoàn toàn không hề cảm thấy mình đã nói sai, cũng không phải là hắn tức giận vì Thích Vân Tô che giấu xu hướng tính dục, mà chỉ đơn giản là lo lắng.

Chính là kiểu phản ứng mà 99% bậc phụ huynh sẽ thể hiện khi con mình come out.

"Anh không nên như thế."

"Điều kiện của anh tốt, có tiền, đẹp trai, dễ tính, dịu dàng, anh muốn tìm ai mà chẳng được, tại sao nhất định phải là người đồng tính!?"

"Anh sẽ bị mọi người chỉ trỏ."

"Còn đoạn tử tuyệt tôn."

"Tương lai nhất định anh sẽ hối hận."

"Tức chết mất! Sớm biết vậy thì đã không để anh xuất ngoại..."

"Không liên quan đến chuyện xuất ngoại." Thích Vân Tô không nhịn được nữa, lên tiếng ngắt lời Hạ Dương, "Từ năm mười mấy tuổi anh đã biết mình là đồng tính rồi."

Hạ Dương thở dài, yên lặng hồi lâu, không hiểu sao lại vô thức nhìn về phía thân dưới của Thích Vân Tô, hỏi: "Phương diện kia... anh không được à?"

Thích Vân Tô nghiến răng đáp: "Cứ xem là vậy cũng được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!