Ở trường học, tôi sống khép kín, ăn cơm một mình, tự học một mình, mọi người đều biết tôi đứng đầu chuyên ngành, nhưng mọi người cũng đều cảm thấy tôi là một kẻ lập dị.
Những ngày như vậy kéo dài suốt một năm, bác sĩ trong trường chẩn đoán tôi mắc chứng trầm cảm.
Ban đầu ba tôi không mấy am hiểu về căn bệnh này, ông ta nói:
"Hồi còn bé, chúng tôi chẳng có gì cả nhưng vẫn lớn lên khỏe mạnh đấy thôi. Lý Miêu Miêu không thiếu ăn thiếu mặc, học ở ngôi trường tốt nhất, nó có gì để mà trầm cảm?"
Sau đó, không biết nghe được gì ở ngoài, ba tôi vui mừng chạy về nhà:
"Căn bệnh này chỉ có nghệ sĩ mới mắc phải, nghệ sĩ nhờ căn bệnh này mà có thêm cảm hứng đó."
Ông ta cầm thắt lưng, giám sát tôi luyện đàn vào ngày mới.
Tuy nhiên, hôm đó tôi không luyện đàn.
Mà trốn khỏi nhà, leo lên sân thượng trống trải của trường.
Thật cao, gió ở tầng hai mươi mạnh đến mức đáng sợ, dường như chỉ cần lơ là một chút là có thể bị cuốn đi.
Tôi đứng ở mép sân thượng nhìn xuống, trong lòng có một giọng nói đang kêu gọi:
"Nhảy xuống đi, nhảy xuống thì ông ta sẽ hối hận."
4.
Tuy nhiên, khi tôi đang đứng bên lan can, cố gắng lấy hết can đảm để nhảy qua, một giọng nói từ phía sau gọi tôi lại:
Lý Miêu Miêu?
Tôi quay đầu lại, thấy một chàng trai cao lớn, anh ấy đứng trong gió mặc áo sơ mi trắng, góc áo và tóc mái bị gió thổi bay, lộ ra đôi mắt trong veo.
Tôi hỏi: Anh biết em ư?
Anh ấy cười:
"Làm sao mà không biết được? Em là người đứng đầu khoá mà."
Cậu nam sinh kia tên là Lục Tuần, hơn tôi một khoá, cũng học dương cầm.
Anh ấy hỏi tôi:
"Em lên sân thượng làm gì?"
Tôi không biết trả lời thế nào, nên đành hỏi ngược lại anh ấy: Anh đến đây làm gì?
Chụp mây hồng*.
- Anh ấy chỉ vào đường chân trời:
"Góc nhìn ở đây là tốt nhất."
(*) Mây hồng: Hiện tượng mây đỏ rực như lửa, xuất hiện lúc ban mai hoặc hoàng hôn.
Lúc này tôi mới chú ý thấy Lục Tuần đang đeo một chiếc máy ảnh.
Tôi chợt nảy ra một ý tưởng:
"Em cũng đến để ngắm mây hồng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!