Chương 3: (Vô Đề)

Anh bước vào thang máy, khi cửa thang máy sắp đóng lại mới đưa tay ấn chọn tầng. Đầu ngón tay thon dài chạm nhẹ, xung quanh số "3" hiện lên vầng sáng nhàn nhạt.

Thang Yểu phát hiện, hôm nay anh hàng xóm này không đeo kính râm đen, tròng kính hơi ngả màu trà, có thể thoáng nhìn thấy hình dáng đôi mắt của anh.

Không biết có phải ảo giác hay không, nhưng từ mặt gương trong thang máy, hình như sau khi bấm xong tầng của mình, anh khẽ liếc nhìn qua số tầng mà cô vừa bấm ban nãy.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thang Yểu dời mắt, cúi đầu xuống, giả vờ nhìn hộp gà rán trên tay.

Cô chợt thấy hơi căng thẳng, hô hấp cũng nhẹ nhàng hơn.

Anh quả thật là người đẹp nhất mà cô từng gặp!

Lần đầu chạm mặt, có thể dùng từ "kinh diễm" để hình dung vị này.

Thậm chí Thang Yểu còn nhắc đến người hàng xóm siêu đẹp trai này với đám bạn cùng phòng.

Hôm đó, cô nằm sấp trên giường, nâng mặt nói: "Anh ấy cao ơi là cao, mũi cũng rất cao, cực kỳ hợp đeo kính râm. Tớ không nhìn thấy logo trên quần áo của anh ấy, nhưng vừa nhìn đã biết người quen sống trong nhung lụa rồi."

Cả người tràn đầy vẻ cao quý và sang trọng.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tiếc là loại cao quý này, Thang Yểu không hình dung ra được.

Lữ Thiên cố ý trêu chọc Thang Yểu: "Cao quý kiểu đeo dây chuyền vàng, răng nạm vàng á?" 

Thang Yểu vội vàng phủ nhận: "Không phải."

Một người bạn cùng phòng khác là Trần Di Kỳ cùng hùa theo nói đùa: "Hay là kiểu tai to mặt lớn? Mặt tròn, hơi mập, mặc đồ thể thao hàng hiệu, vừa nhìn đã biết không thiếu cơm ăn áo mặc?"

Thang Yểu càng nóng nảy hơn: "Đương nhiên không phải!" 

Bọn họ ở phòng ngủ ba người.

Trong hai cô bạn cùng phòng, một người là gái gốc Bắc Kinh, còn một người là con gái miền Nam.

Cả ba cô gái đều độc thân, chưa từng yêu đương lần nào.

Thỉnh thoảng bọn họ cũng kể với nhau về những cuộc gặp gỡ tình cờ khiến trái tim đập rộn ràng. Nhưng rõ ràng sự hứng thú của các cô gái về chủ đề này còn chẳng bằng việc ăn uống, vậy nên trọng tâm câu chuyện rất nhanh đã chuyển sang "Trưa mai ăn gì?"

Ngay cả Thang Yểu cũng không ngoại lệ.

Cô cảm thấy hàng xóm rất đẹp trai, cũng không phủ nhận mình từng nhìn trộm người ta lúc đi thang máy. Nhưng cô không hề có rung động gì đặc biệt.

Những người sống trong tòa nhà này đều rất bí ẩn, ví dụ như "dượng út" chưa từng lộ mặt kia của cô.

Bọn họ giống như bị ngăn cách với thế giới bên ngoài, không cùng một thế giới với cô.

Nếu gặp được thì có chút vui vẻ, hơi hồi hộp.

Nhưng sẽ không có nhiều cảm xúc hơn thế.

Hơn nữa, hôm nay cô một lòng nhớ đến chuyện ăn cơm cùng dì út, buổi sáng chỉ uống một ly sữa, lúc này dạ dày đã trống rỗng, ngực dán vào lưng.

Người sắp bị chết đói rồi, nào còn lòng dạ ngắm trộm người khác.

Mùi gà rán thơm nồng trên tay xuyên qua hộp giấy mà xộc vào mũi, cũng tràn ngập khắp trong thang máy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!